Không có ngôi sao nào, trò chuyện cùng em đêm nay
Không có thoảng gió nào, thì thầm cùng em đêm nay
Chỉ có bóng tối thân quen căn phòng em ở
Chỉ có bóng tối thân quen khoảng trống em nhìn.
Chưa ai nói em câu lời tự tình trẻ con
Chưa ai dối em muôn lời tự sự già nua
Chưa ai hối em sang, một lần được cuồng si
Chưa ai dắt em đi một lần vào hồ trong.
Mưa thì thầm làn mưa rất xa
Trời không nắng khi vầng mây qua
Em thì thầm là em rất gần
Tình như không nói là tình trăm năm
Từ một nơi xa xôi cách bao núi rừng suối đồi
Anh gởi mấy cánh hoa về người yêu
Hoa lan hương màu trắng như duyên em thầm kín
Trong hương thu màu tím buồn
Hẹn một ngày nao khi màu xanh lên tà áo
Tình thương lên quần mắt anh đón em về thuyền mơ
Và cơn mưa cơn mưa chiều nay
Làm tung mái tóc một thời nồng nàn
Dìu nhau đi trong cơn mưa bay
Đường mây tám hướng mộng đời ngập tràn
Trả lại anh góc phố huy hoàng
Chỉ mình tôi với giấc mơ tàn
Và bao đêm chờ sáng.
Này người yêu hỡi em hãy quay về đây
Vì tôi vẫn nhớ em vẫn nhớ đến tình xưa.
Trời mùa thu lá rơi chân bước trên đường khuya
Nhìn hàng cây lá khô sao thấy chơi vơi cuộc đời.
Con cá lóc bơi xuôi theo dòng nước
Con cá rô bơi ngược lên dòng
Cá lòng tong lên ao tìm bạn
Cá trê vàng xuống cạn tìm nhau.
Ngồi trong quán khuya nhìn mưa Cali, lại nhớ Sài Gòn
Ngồi trong quán đêm nhìn mưa Sài Gòn, lại nhớ Cali.
Sài Gòn yêu ơi nhớ cánh môi em thiên thần
Nhớ ngón tay tiên ân cần
Làn tóc mượt mà hương xuân.
Chiều đi lặng lẽ màn đêm dần trôi
Bâng khuâng vì gió đông đến tim côi
Ngã mình nghe lá khô nhẹ rơi
Thấy lòng bớt cô đơn
Giữa ánh đèn kinh đô sáng soi
Giọt mưa lặng lẽ trên nụ quỳnh
Quỳnh hương một đoá thoáng hương thầm
Vườn đêm xao xuyến
Một đôi lần đến như người tình
Để cho trời đất báo tin lành vẫn bình yên