Người Tình Ơi

Người tình ơi không có em ngày dài lạnh lùng
Người tình ơi không có em anh như mộng du
Từng giờ nhớ đêm rã rời bờ vai ngóng chờ
Lưng uốn mềm mùi hương tóc thề, nhớ sao là nhớ

Trăng Già (Rong Ca 8)

Trăng bao nhiêu tuổi á, ới a trăng già
Mà sao ta thấy ý anh ới a ta già, ta già như trăng
Ta già như trăng, ta già như em
Hỡi em trăng già, em vẫn sáng êm

Bờ Môi

Ngày trôi im vắng nắng chưa lên cho sầu tới
Mênh mang chờ bàn tay đón đưa
Ngày qua im tiếng nắng lên cao nghe lời gió
Lao xao vành môi cong dỗi hờn

Thương Vay

Người theo duyên kiếp lạc chân tới đây
Giăng mắc vương mang cõi mê mù sương trắng
Tìm từ muôn kiếp trả vay đến đây
Đưa mối tơ sầu cuồng quay đã bao lần

Người Đã Về

Còn đâu đây vòng tay ấm đã quên ngày xưa
Còn đâu đây vầng tóc rối những khi đón đưa
Trăng lên cao trong lần tiễn người đi
Trăng hôm nay xót xa nỗi biệt ly

Trăng Sáng Đôi Miền

Trăng lên lùa cành tre, gió thổi sáo diều
Trăng soi cảnh miền quê lúa ngả mượt đồng
Xa xa từ đầu thôn gió vẫn tiếng ru hời
Tương lai tựa vầng trăng bé ngủ à ơi

Giấc Nam Kha

Tàn giấc chiêm bao có còn quên nhớ gì không?
Cuộc sống kim tiền hỏi rằng ai chẳng cầu mong
Đường trần bỗng đâu lại nổi sóng
Thuyền tình biển khơi càng mênh mông
Băng giá kia tan theo mùa đông

Em Yêu Dấu

Em yêu dấu ơi một chiều mưa rơi ướt vai
Đường về bên nhau ước mơ nên dài lâu
Cây nghiêng bóng sao, nụ tầm xuân che lối vào
Nào cùng ta nhen bếp chiều