Em yêu dấu ơi một chiều mưa rơi ướt vai
Đường về bên nhau ước mơ nên dài lâu
Cây nghiêng bóng sao, nụ tầm xuân che lối vào
Nào cùng ta nhen bếp chiều
Hứa rằng đừng xa em nữa anh ơi
Hứa rằng kề cận em suốt cuộc đời
Hứa rằng từ nay trái tim có em thôi
Em như mây mùa thu bay vàng khắp lối
Trời cao từng đàn chim lướt nhanh
Theo gió bay đi không ngừng cánh
Xa mờ dòng sông êm uốn quanh
Lưng đồi nắng vương trên ngàn xanh
Tôi vẫn dõi những hoàng hôn nắng xuống
Để nghe lòng quằn quại tiếc thương xưa
Dáng chiều đi như gót ngọc giã từ
Hồn chết lặng nghe đời thêm trống vắng.
Những buổi chiều ngơ ngác
Nắng nhòa trên phố mông mênh
Một ngọn khói vàng lên
Một người đàn ông mắt buồn
Hoa tím đã tím hơn
Từ buổi chiều ly biệt.
Sương gió phôi pha bao tình trường
Say đắm chi cho lòng vấn vương
Biết bao năm gió phai mùi hương
Chốn xa xăm lòng nhớ quê hương
Con còn bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ ru
Có cánh cò đang bay
Một xe thổ mộ trong chiều ngoại ô
Một con ngựa già bước trên đường xa
Ta hãy tìm cho mình một thoáng trời xanh
Một vầng mây trắng có chim vờn quanh bên mình
Ta chẳng cần nhớ gì đến chốn trần gian
Mặc đời chen chúc đuổi theo lợi danh bạc vàng
Yêu tinh tình nữ đi tìm người yêu
kêu vang lời hú trong chiều tịch liêu
yêu tinh mặt trắng như vôi
ôi sâu thẩm mắt em soi
không gian ma quái của loài người