Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Hẹn em quán nhỏ
Rượu rưng rưng ly đỏ tràn trề
Rồi anh buồn đếm sao trời bước đi đi trên môi mềm
Và chảy trên ngàn suối tóc lưng thềm
Nhẹ với tầm tay lên cuối trời gọi mắt em
Dịu hiền nhìn anh như thầm nói
Trời đêm nay đi về trong tiếng mưa buồn
Nằm nghe cô đơn đưa vào nhớ
Tôi xin em giọt nước mắt đêm nào
Rơi vào lòng bàn tay còn trắng trên đời.
Hoa ngân vang lời ái ân
Môi say cười gió Đông
Em mơ lời tha thiết ân cần
Sao sao ơi chờ gió đưa
Thì thầm trong bóng đêm dịu êm
Nghiêng cánh hoa chờ dư âm xa
Trong bóng đêm màu môi phôi pha
Nhưng mắt em ngời lên sao xa
Buồn như gió thu vừa qua.
Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng xanh xao
Hai năm trời mùa lạnh, cùng thở dài như nhau
Hai năm tình lận đận, hai đứa cùng hư hao
Hai năm tình lận đận, hai đứa đành xa nhau.
Em lo gì trời gió
Em lo gì trời mưa
Em lo gì mùa hè
Em tiếc gì mùa thu.
Giờ đây trên sông hoa rụng tơi bời
Giờ đây em ơi cơn mộng tan rồi
Lòng anh tan hoang, thôi vỗ tình ơi
Ngày như theo sông, bóng xế tàn rơi.
Dìu nhau đi trên phố vắng
Dìu nhau đi trong ánh sáng
Dắt hồn về giấc mơ vàng, nhẹ nhàng
Dìu nhau đi chung một niềm thương.
Đừng xa nhau! Đừng quên nhau!
Đừng rẽ khúc tình nghèo
Đừng chia nhau nỗi vui niềm đau
Đừng buông mau! Đừng dứt áo!
Đừng thoát giấc mộng đầu
Dù cho đêm có không bền lâu.
Ngày đó có em đi nhẹ vào đời
Và đem theo trăng sao đến với lời thơ nuối
Ngày đó có anh mơ lại mộng ngời
Và se tơ kết tóc giam em vào lòng thôi
Ngày đôi ta ca vui tiếng hát với đường dài
Ngâm khẽ tiếng thơ khơi mạch sầu lơi
Ngày đôi môi đôi môi đã quyết trói đời người
Ôi những cánh tay đan vòng tình ái (ớ ơ ờ)