Chiều nay tôi lang thang trên phố vắng nghe âm thầm
Buồn rơi trong tâm tư thương nhớ một thời đã qua
Nghe bâng khuâng những chiều vàng lạnh lùng
Đếm lá úa trên đường sao nhớ thương
Trời bình minh lướt theo chiều gió
Bướm bay bướm bay, chàng đi tìm yêu
Đầu cành muôn đoá hoa hàm tiếu
Lả lơi mỹ miều, trêu bướm đa tình
Mẹ năm mươi tuổi chiến tranh
Con hai mươi tuổi, hòa bình về chơi
Từ lâu súng nổ vang trời
Hôm nay im lặng cho đời ngẩn ngơ
Sống sót trở về, trên đường làng tươi mát
Sống sót trở về, trên đại lộ thơm ngát
Sống sót trở về, trên rừng đồi xanh ngắt
Sống sót trở về, trên biển xanh cát vàng
Ngày ghi danh học nhạc anh đưa em đến trường
Sương mai rơi cuối đường me trên tóc em vươn
Đường Nguyễn Du nhạc viện tung tăng em áo dài
Tay ôm nghiêng vở tập em tuổi hoa đài trang
Màu vàng rơi rơi rơi trên tượng đá buồn
Vườn LụcXâm đang nắng, ai ngồi nhìn hoang vắng
Lá vàng rơi trên tượng trắng
Kìa xem cô gái ngoan Việt Nam
Đẹp thay ngày vu quy pháo bay
Cô gái ngoan không uổng công mẹ cha
Ngày vui có họ hàng trai gái
Không tuổi không tên như loài hoa dại
Em dịu dàng giữa đá sỏi trần gian
Bóng dáng em chập chờn không níu được
Nhưng em trong anh từng phút từng giây.
Xót ta ngọn gió phiêu linh
Góp hương gom nhuỵ cũng chừng ấy thôi
Ước mơ trả hết cho đời
Tháng năm dậy sóng cũng hoài tiêu sơ.
Có em như đấng thiên thần
Xuống miền tục luỵ ru ta quên sầu
Mênh mông mười ngón tay ngà
Khâu đời ta lại kết ngàn ngày vui.