Ngày còn cắp sách đi thi, tóc mới vừa chấm vai
Lòng đang rộn rã vui tươi, qua cổng trường gió bay
Để tóc thề vướng cành cây, mình không thèm thi, ngồi khóc.
Thôi em về ngày buồn như lá
Thôi em về chiều mù lê thê
Thôi em về ngày mộng sơn khê
Ừ thôi em về
Thôi thì đành thế thôi
Vô cùng là ngừng lại
Đêm nào chân mỏi rũ
Em về ngày lao đao.
Sài Gòn tung tăng em bước tan trường về
Con đường thênh thang nắng mới ấm dịu dàng
Con đường học trò lác đác lá me bay
Bờ vai nghiêng nghiêng áo vàng tươi nắng mới
Trời xuân bừng sáng nâng cao màn sương
Hoa thắm tươi bên vừng dương
Bên hàng cây dương liễu buông tơ vàng
Bướm bay trong cành đào tía
Thà là giọt mưa vỡ trên tượng đá
Thà là giọt mưa rớt trên tượng đá
Người từ trăm năm về ngang sông rộng
Ta ngoắt mòn tay chùng chùng gió lộng
Nắng trên cành lá cũng vàng phai theo thời gian
Nói chi là đến chuyện tình yêu cõi tình nhân
Hãy yêu để thấy ta chìm trong đêm phù vân
Sớm mai tỉnh giấc thân náu thân trong ân cần
Đàn vỡ như vết thương ruột đứt vô thanh
Lời vỡ như vết bầm thể xác vô danh
Lời nói chỉ gió bay bài hát chỉ phút giây
Thì thế chớp mắt thôi một đời.
Từng bước chân em, từng bước chân anh
Và nắng trên môi và nắng trong tôi
Dìu nhau đi tới cõi đời ta yêu dấu
Từng bước chân em, từng bước chân anh
Và nắng trên cao và gió xôn xao
Dìu nhau ta bước ra cuộc sống thương đau
Tạ ơn cha mẹ nhớ công sinh thành
Từng đêm ru hời, con ngủ năm canh
Từng khi con lạnh cha ngủ không đành
Từng đêm mẹ thức ôm con một mình