Đêm chìm trên ghế đá
bóng ai tan sương mờ.
Nỗi niềm chi cắc cớ
mà réo gọi “Đò ơi ! ” .
Mộng về những tháng năm xưa
Khi ta quen nhau lúc đầu
Những buồn vui qua rất mau
Nào ngờ bão tố yêu đương
Len sâu vào trong đáy hồn
Muốn rời xa ôi đã muộn
Cho tôi bước lại con đường làng ngày đầu cắp sách đến trường
Bên tai tiếng cười tiếng nói lạ dịu dàng mùi thơm giấy mới
Cho tôi hát lại câu hát đầu như thuở mẹ dìu dắt yêu
Tay tôi xếp hoài con diều nhỏ để ước mơ vào mây cao.
Ta cố tìm lại nơi cuối phố
Giờ còn đâu bóng cây hoàng hôn
Giờ còn đâu đoá hoa đợi chờ
Anh có còn về thăm nỗi nhớ
Nhớ phố xưa có em chờ anh
Con chim nghiêng nghiêng trong nắng
Vỗ cánh bay về ngày xanh thắm
Trưa nay bao nhiêu mây trắng
Đã trôi trên bầu trời trong sáng
Ðừng xa vội xa em , vội sớm câu vĩnh biệt
Giận chi giận chi em? Lời nói êm gió thoảng
Lòng em còn yêu anh, còn nhớ mong khắc khoải
Một mai đành xa anh, khổ đau anh có biết?
Đường nào em đi cũng quen giấc mộng xuân thì
Đường nào em đi ru đời anh thành gã tình si
Giọt tình thơm môi em mang về trả nguời tình sau
Anh nghiêng mình muôn cõi vẫy chào mùa thay lá về theo nỗi đau
Rồi mai đây khi đôi ta không cùng bước
Xin em nhớ rằng
Kỷ niệm anh mang trong tim là nước mắt
Trôi theo từng nỗi đau
Lẻ loi một mình trong đêm lạnh lùng
Giá băng vây quanh hồn ta
Ngày xưa đôi ta hẹn ước một đời
Hạnh phúc bên nhau giờ còn đâu
Chiều giăng mờ khói, lấp khung trờì giăng kín mảnh đời
Vòng tay lạnh giá, tiễn chân người lời héo trên môi
Đời thôi từ đây, chìm theo trời mây
Một trời quạnh vắng, không em bên đời cho tháng năm dài