Những khi cơn mưa về trên phố quen
Nhắc cho ta bao chuyện xưa
Dù năm tháng đã nhạt mờ cánh chim xa rồi
Tiếc nuối một thời
Này người tình, người đẹp xinh xinh đừng xa tôi dù là giây phút
Trói hồn tôi trong vòng tay quên đi ngày mai
Tôi đã thấy đất nước mình được gọi tên là thiên đường
Và tôi cũng thấy những bóng tối phủ vây trên từng phố phường
Và tôi thấy từng mẹ già được quay hình để gắn huân chương
Và tôi cũng thấy bao người già sống lây lất trên đường
Việt Nam Việt Nam là Việt Nam
Một chút gì lãng mạn hoa sen bên vườn xưa
Ngày tháng còn giữ lại cứ sẽ mang tình ai
Thoảng đưa chiều nắng hạ se se độ thu về
Đắm mình trong đông giá mùa xuân còn tái tê
Phiên bản 1 theo trình bày của ca sĩ Bích Thuận
Trên con đường tình một mình tôi đi
Cơn mưa nhạt nhoà giọt sầu chia ly
Níu kéo làm gì để lòng đau thương
Nếu biết còn buồn càng thêm vấn vương
Lời hẹn cùng ai về lại bến sông quê
Dòng sông xanh vẫn dạt dào mong nhớ
Sóng sông quê ngân cung đàn điệu nhạc
Hát ru tình ta năm tháng đợi chờ nhau.
Xuân huy chan hoà trên khắp quê hương
Nắng chói gia đình huyền bí trăm con
Năm mươi người xuống, năm mươi người lên
Đến lúc gặp chỗ hàn huyên
Bên suối trăng thu nay về đâu
Vi vút trăng reo trên ngàn cây
Sương xuống cô liêu hững hờ
Đau đớn ta mong chờ
Tiếng ai rao bán hàng đêm
Không gian u ám càng thêm não nùng
Gió mưa tầm tả đêm đông
Tiếng hàng rao mãi chất chồng đau thương