Đêm nằm thao thức ánh mắt không ngủ yên
Sợ những cơm mơ chia ly cho ta thêm lẻ loi
Dẫu biết bên nhau thương đau tim yêu sẽ nhạt phai
Nhưng lòng vẫn chờ tình sẽ trở lại
Một chiều kia có người tình trẻ
Đi lang thang quanh ngôi thành cổ
Từ bờ môi hát lên nhè nhẹ
Từ lời ca rớt thành cơn mưa
Từ ngày con bỏ mẹ đi
Rời xa quê cũ, rời xa quê cũ
Có mong quay về
Hỡi con quay về mẹ còn đây
Mẹ chờ con
Về thăm lại miền Tây xa bao năm thương nhớ đong đầy
Ai một lần qua đây còn nghe xao xuyến ngất ngây
Người người chung tay tô đẹp thêm cho quê hương này
Niềm nhớ thương vơi đầy đẹp tình quê hương hôm nay.
Đà Lạt ơi
Ta đi lang thang trong gió chiều
Ta quên mang theo tiếng sáo diều
Tai nghe thông reo bên màn đêm sương mờ
Đà Lạt nhớ…
Đi trong mưa đêm tay ấm êm
Đôi vai chông chênh theo gót mềm
Có ai chưa từng mơ đến mộng lành ?
Đời đã cho ta trong niềm đau vội quá
Tình đã cho ta trong niềm vui buông rã
Những băn khoăn những ăn năn những trối trăn
Khi tình vội quá lìa tan.
Nhìn về xa xăm chốn ấy, nơi tôi đã từng sinh ra
Dù qua bao năm, nhưng lòng luôn nhớ quê nhà
Giờ này quê tôi đau nhói, trắng đêm nằm nghe tiếng còi
Từng nhà chìm trong nỗi lo, sợ mai mất nhau.
Không ….! Tôi không muốn lừa dối em
Không…. Tôi không muốn là bóng đêm
Đời tôi Tôi chỉ muốn yêu mình em thôi
Đêm từng đêm tay trong vòng tay thân xác rã rời
Em thả vào gió
Câu hát à ơi hoa bay lên trời
Chiều nghiêng cánh gió
Câu thương lời nhớ lạc vào hư không.
Giấc mơ này rồi sẽ xa vời
Người yêu dấu giờ quá xa xôi
Trái tim buồn ghi bóng dáng thân quen.