Kiếp Đam Mê

Tôi xin người cứ gian dối,
Khi tôi hỏi người có yêu tôi
May ra còn được thấy đời vui
Khi cơn mưa mùa đông đang tới
Xin giã từ ngày tháng rong chơi

Trả Lại Anh

Trả lại anh câu yêu mà anh đã tặng
Trả lại anh nhớ nhung mặn nồng cay đắng
Trả lại anh thư xanh, màu xanh ái ân
Dĩ vãng buồn giống nghĩa trang
Cô đơn như mộ không tên

Em Đến Thăm Anh Một Chiều Mưa

Em đến thăm anh một chiều đông
Em đến thăm anh một chiều mưa
Mưa dầm dề, đường trơn ướt tiêu điều
Em đến thăm anh người em gái tà áo hương nồng
Mắt huyền trìu mến sưởi ấm lòng anh
Em đến thăm anh chiều đông giá
Em đến thăm anh trời mưa gió
Đường xa lạnh lùng

Dư Âm

Đêm qua mơ dáng em đang ôm đàn dìu muôn tiếng tơ
Không gian trầm lắng như âu yếm ru ai trong giấc mơ
Mái tóc nhẹ rung trăng vờn làn sóng
Yêu ai anh nắn cung đàn đầy vơi đôi mắt xa vời

Cuộc Tình Đã Mất

Một người quen, đã đi lấy chồng
Một người yêu, thôi đã sang sông
Tình ngày xưa, gió cuốn lâng lâng
Thương những chiều, nắng đến bâng khuâng.

Ngồi Lại Trên Đồi

Ta đâu ngờ tình xưa vẫn còn như ngày ấy
Khi xa người sao đành quên
Như chim trời tìm đất mới
Tan bao nhiêu nên thơ đã trong tay cầm
Theo sông xanh trôi đi không tiếc thương gì nhau
Như chim bay anh ơi cuối chân trời ấy
Theo mây trôi mây trôi đã xa rồi đã xa rồi
Ngồi với lòng xót xa
Tình vẫn còn thiết tha

Phượng Yêu

Yêu người như lá đổ chiều đông
Như mây hồng chưa tím, như con chim khóc trong lồng
Như cơn giông đêm hè, tình ta nức nở canh khuya

Nửa Đời Yêu Em

Đường lên dốc cao là đường nhiều gian khổ
Tình càng xót xa là tình khó phôi phai
Đêm nay bên em tựa gió đời lạnh buốt
Manh áo tuy dầy mà nhịp tim run run