Chiều nay thấy hoa cười chợt nhớ một người
Chạnh lòng tôi khơi bao niềm nhớ
Người nơi xa xăm phương trời ấy
Người còn buồn còn thương còn nhớ
Nắng phai rồi em ơi
Đời tôi sao mãi là biển vắng trong hoàng hôn
Hàng cây khô đứng yên ấu sầu chờ mưa đến
Khi trời chưa nắng gió lạnh về đầu non
Khách ơi dừng bước thăm vài hôm
Thuở ấy em vừa thôi kẹp tóc
Thuở ấy anh vừa thôi học xong
Yêu anh, yêu anh em làm thơ
Yêu em, yêu em anh soạn nhạc.
Tình có khi lầm lỡ tình có khi dại khờ
Tình có khi muộn màng vì tình yêu đã lỡ làng
Đời có khi mưa nắng tình có vui mà buồn
Tình có khi chia tay vì tình đâu có ngày mai
Ngồi đây một mình ta, ngắm mây trôi trên đầu
Nỗi sầu ngậm ngùi đây, mà bạn thân xa nào hay
Ngày ôm qua, mình bôn ba, những ngày dài vắng nhà
Mà giờ biền biệt xa, ta với bạn, mỗi người một nơi.
Em mãi là 20 tuổi
Anh mãi là mùa xuân xưa
Những cây ổi thơm ngày cũ
Và vầng hoa ngâu ngày thu
Mẹ hiền ơi hôm nay mừng Vu Lan về
Trong căn phòng nhỏ còn mẹ đời còn hơi ấm
Bao tháng năm qua nhọc nhằn vì đàn con thơ khờ dại
Tóc mẹ đã bạc chúng con sợ mẹ đi xa.
Tôi không còn yêu em yêu tha thiết như hôm nào
Tôi không còn yêu em yêu ray rứt như ban đầu
Giờ này đời tôi đã vắng đi tiếng cười
Tình như mây khói tan trong chiều
Và lòng ta sẽ mãi cô liêu.
Tôi như người du mộng
Sống cuộc đời bềnh bồng
Ngó quanh đời quạnh hiu
Buồn rơi theo năm tháng
Chết trên lưng tháng ngày.
Vì tôi là linh mục không mặc chiếc áo dòng
Nên suốt đời hiu quạnh nên suốt đời lang thang
Vì tôi là linh mục có được một tín đồ
Nhưng không là thánh thần nên tín đồ đi hoang