Gánh Hàng Hoa

Một lần chuyện tình cờ theo cơn gió cuốn trôi xa lòng vẫn nhớ
Một lần đời buồn như trăng vỡ tiếc thương hoa tàn giấc mơ
Có lúc bỗng xót xa dâng sầu, có lúc nhớ tiếng yêu ban đầu
Tựa như mây khói làm sao hiểu được

Sài Gòn Niềm Nhớ

Sài Gòn ơi đã hết rồi ngày tháng đam mê
Nhớ đường xưa lối cũ đi về
Từng đoạn buồn con phố về khuya
Từng đoạn buồn con phố về khuya.

Mười Năm Bên Đời Ta

Mười năm em sống đời sống buồn tênh giữa thân phận người
Mười năm em vẫn nhặt lá vàng khô xếp cao bên trời
Đời không ngăn lối mà vẫn chồn chân bước đi khôn rời
Tình như tơ nõn buộc mãi hồn em trói quanh chân đời.

Từ Lúc Em Biết

Từ lúc em biết tình đã vội tan
Buồn trong gió cuốn dáng hoa phai tàn
Em như lá úa mãi xuôi theo dòng
Ôm đớn đau này như muôn đợt sóng.

Hãy Hát Đi Em

Hãy hát lên đi em, đưa khúc ca mãi trôi về chốn xa
Hãy hát lên đi em, cho mây hồng quyện bay theo gió
Xin em, hãy hát khúc ca tình nồng
Sưởi ấm trái tim lạc loài, để cuộc đời, tựa như đóa hoa.