Em yêu hãy ngồi xuống đây
Ngồi gần bên tôi ngồi kề đôi vai
Cho hơi ấm quyện vào tim ta
Dù bao đau thương mắt lệ nhòa
Ngồi gần nhau, chia sớt thương đau
Ngồi gần nhau quên mối gian lao
Ngồi gần nhau, mơ ước tình dài lâu
Nửa giọt nước mắt không lăn nữa
Ngửa nghiêng trên triền má cong cong
Giọt long lanh run theo chiều xuống
Buông xuôi chới với giấc buồn rơi.
Em đi rồi đường xưa mưa giăng lối
Giờ riêng anh lẻ bước buồn cô đơn
Bước lang thang dưới trời chiều lộng gió
Nuối tiếc ngày hai đứa bên nhau.
Cầu cho mưa đến ướt áo em tôi
Để tôi sưởi ấm khát em lâu rồi
Cầu cho mưa đến ướt tóc em tôi
Sợi nào em trói hết một đời tôi.
Hãy hát lên đi em, đưa khúc ca mãi trôi về chốn xa
Hãy hát lên đi em, cho mây hồng quyện bay theo gió
Xin em, hãy hát khúc ca tình nồng
Sưởi ấm trái tim lạc loài, để cuộc đời, tựa như đóa hoa.
Tôi cúi xuống, nghe lòng đau rỉ máu
Nghe cuộc đời, như đã vỡ tan hoang
Nghe cô đơn, vây kín từng ngày
Nghe những giọt sầu, giày xéo con tim.
Thu đi thương lá vàng rơi đầy
Thu đi nghe tiếng lòng u hoài
Từng ngày mặc dấu son nhạt phai
Người ơi thương ghét nhau mà chi.
Người đàn bà quệt nước mắt vào đêm
Rồi khe khẽ gỡ tóc mình mắc rối
Trái tim không ngoan trái tim nông nổi
Háo hức dâng đi hoang hoải nẻo về.
Từng chiều rơi nghe chơi vơi, theo tiếng đời
Nhạc buông lơi, thân rã rời, tình chưa nguôi
Yêu cho vạn ngày sầu, cho đêm trở giấc, cho tim úa nhầu
Cho đôi mi vội khép, cho quanh đời, ngày tháng buông trôi
Buông lơi theo làn tóc
Mông lung như làn khói
Đêm trăng sao ngập lối
Uyên ương ươm tình mới.