Ta trở lại qua từng con phố nhỏ
Hỏi những người quen ai mất ai còn
Ai đã sống nơi rừng sâu núi thẳm
Mãi không về dù chỉ một lần thăm.
Nếu tôi còn sống mà trở về
Thực lòng muốn sống nơi đây
Cũng không còn chỗ cho một người
Một người còn giống như tôi
Tự do thơm tho trong dòng máu
Hồn tôi không yêu ai lừa dối
Làm sao gai đâm trong thịt tôi
Mà không cất tiếng nói.
Ôi mưa đầu chiều nay tầm tã
Khơi nỗi buồn thức dậy lặng trong tôi
Đã qua rồi sao còn trở lại
Vẫn cợt đùa nỗi nhớ đau tôi
Có lẽ nào chúng mình phải xa nhau
Khi tình yêu còn e ấp trong tim
Anh yêu em nào ngờ tình tan vỡ
Để giờ này nức nở từng đêm thâu.
(st37 Văn Vũ)
Hạnh phúc bên đời quá xa xôi
Mộng ước không thành dở dang đời nhau
Nhặt cánh hoa tàn hương sắc phai
Vầng trăng vỡ tan dòng sông đi mất tiếc thương đời em.
Ngàn tiếng tơ ngàn ý thơ
Hòa gió xa tình thiết tha
Giờ đây trăng bao la tràn lan khắp nơi
Hồn ngất ngây nhạc đắm say
Tình cố hương chợt vấn vương.
Anh khóc cho người, lúc trời qua tối
Ta khóc cho mình, tình mình buồn đau
Thôi em yêu ơi, kỹ niệm xưa ấy
Khi lúc em buồn, anh không ở bên em
(st16 Văn Vũ)
Một mai mình xa cách rồi, khi lỡ yêu nhau
Không nói một câu, từ giã với nhau
Một khi mình đã hứa hẹn, trao hết cho nhau
Cả những nụ hôn, ân ái bên nhau quên hết thời gian