Lời tạ tình se thắt tim côi
Trời Phù Tang mai vắng em rồi
Mạch đời vụn vỡ tan theo người
Gọi tên em, chân mây bể khơi.
Chia tay Quy Nhơn chia tay thành phố biển
Còn một chút gì lưu luyến trong tôi
Chia tay em sao lòng thấy bồi hồi
Mong trở lại một lần thăm xứ nẫu
st83 Văn Vũ
Làm sao anh biết mới đến ngày hôm nay
Dù tình cũ xa xưa nhưng lòng em vẫn còn buồn
Bước trên biển vắng nỗi nhớ mênh mông tràn dâng
Chiều tím hắt hiu vì đâu? Ân tình bao năm cố quên.
Người đi rồi tôi nhớ thương hơn
Người đi rồi tôi thấy cô đơn
Người đi rồi tôi thấy đau buồn.
Chiều hoang mang, chợt nghe nỗi đau âm vang
Chiều ngơ ngác nhìn mây khuất ngàn
Giọt nước mắt cung sầu lỡ, vỡ tan trong đêm dài
Tình muộn đến, xa lìa sớm mai.
Ta còn gì cho riêng em khi hoàng hôn vừa rớt bên thềm?
Ta còn gì cho riêng em khi ngoài kia không còn nắng xuân xanh?
Ta còn gì cho riêng em bài tình ca dốc hết cho bao người
Ta còn gì cho riêng em tiếng yêu muộn chìm giữa đêm buồn.
Từ bao giờ ta trở thành xa lạ?
Bỗng vô tình như gió thoảng mây trôi.
Từ bao giờ ta đã chia phôi?
Hỡi người ơi có còn nhung nhớ?
(st77 Văn Vũ)
(st76 Văn Vũ)