Dường như cây khô đã chớm bông
Những chiếc lá non dưới nắng hồng
Sau bao năm tháng triền miên ngủ
Và tôi chỉ biết có mùa đông
Chiều cuối tuần ngồi chờ em không đến
Anh lang thang chiều Thu phố vắng người
Giọt cà phê buồn rơi từng hạt xuống tách
Như cuộc tình rơi rớt trong chiều Thu
Giọt mưa đầu hè thánh thót rơi
Trên phiến đá xanh non rạng ngời
Em đưa tay hứng giọt tinh khiết
Lặng lẻ góc trời gió tả tơi
Hình như mùa thu bên song cửa
Vài chiếc lá vàng trên lối đi
Hàng cây chiếc lá khóc biệt ly
Chỉ còn anh với em
Chiều thu làn gió hững hờ
Mây trôi để trăng mãi đợi chờ
Thuyền ai đi mãi về đâu
Con ra đời trong một chiều nắng ấm
Sau bao ngày Mẹ trông ngóng đợi chờ
Trong vòng tay Mẹ con nằm im ngủ thiếp
Bao cơn đau dường như Mẹ đã quên
Con vẫn tự tìm về một thời tuổi thơ
Mẹ muốn quay về nơi tóc kẹp quần săng ngày xưa quê ngoại
Ai đưa con đi ai dìu mẹ về lưng mẹ đã còng tóc bạc đầu con
Con ngã trên đường đời mẹ buồn không yên
Mẹ đứng dang vòng tay giữa đời chông gai vì con thơ dại
Con tim bao la che dấu nhọc nhằn đôi tay yêu thương xanh lá bồ đề
Bồ đề tái sinh mẹ là cánh sen che đời con
Thu lắng nghe tình phôi pha
Người xưa khuất xa muộn phiền cũng qua
Chodẫu đôi đời chia xa
Kỷ niệm thiết tha còn mãi
Thu về gợi nhớ thu xưa
Ngày rời cố xứ trời thưa nắng vàng
Ra đi khuất mấy dặm ngàn
Thềm xưa đành để trăng vàng lạnh rơi.
Mai em về chốn nao?
Đem chút tình có nhau
Biển rộng trời cao mây nước trôi mau
Nụ tình chìm dấu theo từng lá sầu.
Chia tay một lần cuối nước mắt lưng tròng
Tiễn anh đi nỗi đau này nén vào trong