Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống như loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền.
Một giông sông nữa đã ra đi
Một giông sông nữa đã vội đi
Người ơi, có buồn không
Người ơi, tiếc gi không
Có chút nắng ấm đi về phía chân trời
Có chút gió mát theo từng bước chân người
Có tiếng sóng vỗ bên bờ cát êm đềm
Hát lên tình khúc trên biển xanh
Một người nuôi trong nắng mắt buồn đắp lệ tuôn
Ngậm bờ môi cay đắng mơ từng hạt cơm ngon
Ngày vui giờ đã buồn những cơn say đã tàn
Còn đâu chiều ca múa đêm lạc hoan
Này là cỏ non rất mềm
Này mùa xuân rất hiền
Này là hoa rất thơm
Này là giọt sương trĩu nặng
Hạt ngọc trên lá cỏ
Trên bông tầm xuân trước hiên nhà.
Một người mãi đi tìm nơi chân mây cuối trời
Trói con tim khờ dại chờ ngày tình yêu đến trong cuộc đời
Lần này người ấy muốn yêu yêu dài lâu mãi mãi
Lần này người ấy muốn yêu, yêu một người mà thôi
Mặt trời hồng trên cát nóng Espa nha
Là tiếng đàn ghi ta của Lorca
Giọt lệ nào ướt đẫm áo choàng đỏ thắm Espa nha
Hay giọt buồn ghi ta của Lorca.
Ru lời ru mây trắng
Ru lời ru suối nguồn
Ru lời ru đá núi
Ru lời ru bếp lửa
Ru lời ru lời ru
Ru lời ru lời ru.