Ta đã thấy gì trong đêm nay, cờ bay trăm ngọn cờ bay
Rừng núi loan tin đến mọi miền, gió hoà bình bay về muôn hướng
Ngày vui con nước trôi nhanh, nhịp sống bao la xoá bỏ hận thù
Gặp quê hương sau bão tố, giọt nước mắt vui lay lòng gỗ đá.
Chuyện tình yêu em cứ ơ thờ
Đường vào tình yêu em đã không ngờ
Rồi một hôm ai xui khiến lối em về
Trên trần gian ông tơ mối mai.
Ngày hôm nay bỗng dưng chợt thấy không gian rộn ràng
Bầy chim hót líu lo chợt nhắc khẽ nhớ anh quên
Thoảng mùi hương tóc em đượm nắng môi em ửng hồng
Ngọn nến đem sinh nhật về, tuổi đời ôm mãi thơ ngây
Làm sao anh có thể quên?
Có một mùa hoa cải
Nở vàng trên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng.
Một sáng chủ nhật em đi lễ chùa
Mặc áo dài Lam cài hoa sen trắng
Dáng em dịu dàng mắt em nồng nàng
gọi nắng ngập ngừng theo bước chân
Từng đêm mưa rơi mãi tiếng mưa bên thềm
Nhớ ai chiều hoang vắng thoáng mây về vương lên tóc mềm
Trời lạnh nghe tiếc nuối khóc nhau gió rét mưa buồn
Đớn đau còn vây kín những phút giây lòng ta vẫn nhớ hoài.
Trời sinh chân ngắn có làm sao
Cớ chi xấu hổ phải tự hào em ơi
Chân dài là vợ của người ta
Còn em chân ngắn mới là vợ anh
Ngày xưa tôi có quen một người em gái nhỏ
Tuổi đang mười sáu mái tóc chớm ngang vai
Tình như nụ hoa nở trong lòng đời ngọt ngào
Rồi yêu thương ai đem ghép cho đôi tim non
Đến xuân qua cho nhau thấy nao nao
Ai thương yêu ai đó chỉ là tình của mỗi con người
Chiều đi trên phố trời mưa
Lòng bao nhung nhớ người xưa
Ngày nao hai đứa thường qua
Con phố mưa chẳng tiễn được
Có những lúc bỏ đàn bỏ hát
Em nhắc tôi đời cần bài ca
Có những lúc áo cơm vất vả
Em vỗ về nghèo khó sẽ qua