Có một người vừa thoáng qua ngang
Ngõ vắng hồn ai là rơi muôn chiều
Có một người bỏ lại nơi đây
Chút dư âm mùa thu hờn dỗi
Hãy cho em làn môi anh dịu ngọt
Nụ hôn yêu em đón nhận tràn trề
Hãy cho em những tia nhìn trìu mến
Ru hồn em cho chất ngất đam mê
Đâu đó là nơi em ở
Mùa hạ trôi qua êm đềm
Thu sang lá vàng mây tím
Chòng chành nghiêng xuống đôi vai.
Tháng chín mưa ngoài ô cửa
Gió lùa tóc ướt vai em
Người đi xa xưa có về?
Ơi người muôn trùng nhung nhớ
Rồi mùa thu đến để lá khô thêm tả tơi
Rồi mùa đông sang cho giá băng từng cánh chim
Mười năm cách chia rồi cũng qua đời chia xa
Còn chăng nữa đây là những dòng kỷ niệm buồn.
Hỏi em, Hai Mùa Noel đã qua từ lâu
Mà sao giai điệu mênh mang mãi luôn gọi nhau
Ngày đó, khi mùa Đông sang dưới bóng giáo đường
Ta cầm tay nhau, đón Noel về
Nguyện cầu mình luôn có nhau.
Mây xám trời mưa qua
Rơi từng giọt tình xa
Ân tình ngày tháng lạ
Chùng từng bậc âm ba.
Nàng như một đóa hồng, trong vườn Xuân này, kiêu kỳ thướt tha.
Nàng như rừng Thu vàng, rung động cung đàn,
tựa thoáng men rượu cay ngất ngây.
Nàng đẹp lộng lẫy như trăng sao trên trời,
làm chùng bước chân phiêu du giang hồ.
Hằng đêm ước nắm đôi tay thiên thần,
cùng bên nhau trên gối chăn ru tình.
Chiều hôm qua lang thang trên phố cũ
Sầu lên mi thấy phượng nở ven đường
Bay bay bay những cánh hoa đỏ thắm
Con tim than thở mùa phượng của ta đâu.
Xin một lần yêu cuối
Dù ngày mai mắt môi không cười
Xin một nụ hôn cuối
Dù đường đời giăng lối chia phôi.