Phút đầu gặp em, tinh tú quay cuồng
Lòng đang giá băng, bỗng ngập tràn muôn tia nắng
Nghe bao xót xa, vụt bay theo cánh chim ngàn
Dừng bước nơi này, chỉ còn em với ta.
Intro :
Em nằm em nhớ
Một ngày trong veo, một mùa nghiêng nghiêng
Cánh đồng xa mờ, cánh cò ngiêng cuối trời.
Vết chân tròn vẫn đi về trên con đường mòn cát trắng quê tôi
Anh thương binh vẫn đến trường làng
Vẫn ôm đàn dạy các em thơ bài hát quê hương
Ta thấy em trong tiền kiếp với cọng buồn cỏ khô
Ta thấy em đang ngồi khóc khi rừng chiều đổ mưa
Rừng thu lá úa em vẫn chưa về
Rừng đông cuốn gió em đứng bơ vơ.
Đứa nào tìm được lá diêu bông
Từ nay tao sẽ gọi là chồng
Tao sẽ gọi là chồng
Đứa nào tìm được lá diêu bông
Yêu một người nên nhớ một người
Những ngày vui đã qua đi rồi
Giữa đêm lạnh, từng cơn bão vẫn xoay trong hồn
Về đi em làng quê cũ
Có con sông xưa vỗ bờ
Về ôm vai mẹ yêu dấu
Để được khóc như đứa trẻ thơ.
Mình chia tay nhớ lúc ấy xuân thắm chưa nhoà
Đứng bên thềm ga chơ vơ không nói nên lời
Hắt hiu giọt sầu lên khoe trong trái tim buồn
Cười lên đi nhé anh ơi! sẽ quên cuộc đời
Trời thu mưa bay bay đường khuya vắng không người
Dìu em trong cơn mê dài tăm tối
Làm sao cho anh đi vào nắng ấm ban mai
Để giấc mơ đẹp mãi trong tương lai