Hết ngày rồi, thương tâm ơi
Ngày xô theo ngày xuống đáy vực sâu
Hết đêm rồi hoang mang ơi
Đêm vẽ trăng vàng tan xuôi theo dòng.
Bao nhiêu em bé thơ, như nụ hoa dưới mặt trời
Cười hồn nhiên tung tăng hát vang, mừng nắng tươi
Bao nhiêu em bé thơ, như nụ hoa dưới mặt trời
Rời lòng nôi trong đêm gió mưa, ra biển khơi.
Xuân đã về, xuân đã về
Kìa bao ánh xuân về tràn lan mênh mang
Trên cánh đồng, chim hót mừng
Đang thướt tha từng đàn tung bay vui say.
Tình yêu ngày đó đôi ta trao nhau
Trong anh sẽ mãi không quên
Dù cho ngày tháng có trôi qua mau
Tình đầu vẫn khó phai.
Mẹ ơi! Đời con dõi bước theo Mẹ
Lòng con quyết noi gương Mẹ
Xin Mẹ dạy con 2 tiếng xin vâng
Mẹ ơi! Đường đi trăm ngàn gian khó
Hiểm nguy dâng tràn đây đó
Xin Mẹ dạy con 2 tiếng xin vâng
Đợi anh, đợi anh, chờ anh, chờ anh
Chiều mây xám, công viên quạnh hiu
Hạt nắng chợt tắt, cơn gió se sắt
Mưa bỗng rơi, rơi vào nỗi nhớ.
Anh đã hứa gì, em còn nhớ không
Hãy cứ bình tâm, đừng âu lo chuyện đời
Đừng sợ hãi nếu đêm giông tố tới muộn
Đừng sợ hãi khi anh còn nơi đây.
Từng trang nhật ký mở ra, về với ngày xưa chúng ta
Chúng ta của ngày hôm qua, những nụ cười vang thảnh thơi
Cõi lòng nhẹ nhàng phơi phới, cuộc đời mà ta vẫn mơ
Như chưa bao giờ anh nhìn ngắm ngọn lửa
Như chưa bao giờ anh được biết những huyền diệu từ ngọn lửa
Như chưa bao giờ anh sợ hãi bóng đêm và giá lạnh
Như chưa bao giờ anh thấu hiểu trái tim em
Cuộc đời này con có gì mà dâng Chúa đâu
Những luống cày sâu trời tối mau cha chưa kịp về
Mẹ bận rộn từng ngày lo no cơm ấm áo
Có chi đâu Ngài ơi có chi dâng Ngài.