Vì em ngồi gần anh, gió bấc cũng thôi không lạnh căm
Vì nụ cười rạng rỡ, những ban mai lần đầu anh thấy
Một khoảnh khắc nhìn em, dẫu chỉ riêng em có thật
Dù cuộc sống không hai lần đã đủ cho anh biết ơn đời
Anh đã biết được ngày hôm nay
Ngay từ lúc ban sơ gặp em
Anh biết sẽ rồi nhiều chua cay
Nhưng mà lòng thì vẫn đắm say
Chiều dần buông, mây tím khuất xa chân trời
Người tha hương viễn du bên đời
Lòng nao nao nhớ thương quê nhà
Khói lam chiều khắc khoải lòng đau.
Có bàn chân lặng lẽ
Giữa dòng đời như nước cuốn
Chập chờn trắng đen không thể nhìn thấy đáy
Từ trong bão giông vẫn nghe tiếng gọi.
Sao Tua chín cái (ối a) nằm kề
Thương em từ thuở mẹ về với cha
Sao Vua sáu cái (ối a) nằm xa
Thương em từ thuở người ra (ối a) người vào
Về quê em dẫu xa nhưng mà vui ghê
Ước mơ từ lâu nắm tay ta cùng nhau về
Về quê em nhớ ôi sao mà vui thế
Vượt phà qua sông trái tim rộn ràng khỏi chê.
Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam
Ví dầu tình có dở dang
Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về
Gió thu đầu đưa em vào mộng
Ước mơ được bên anh một lần
Khẻ hôn nhẹ trên môi ngọt ngào
Dù giây lát xoá tan mỗi mòn khao khát
Mẹ nhớ hương cau quê ngoại
Bao năm hương tóc mẹ nồng
Mùa thu trắng vườn hoa rụng
Hương đeo quặn lá trầu không
Tôi muốn về quê đi học lại chơi cùng đám bạn ngày xưa
Tôi muốn về quê say sưa một ngày dưới trời gió biển mưa bay
Muốn khóc một lần dưới trời sương khuya gió lộng
Muốn giữ lấy em người con gái ở trong giấc mộng