Sài Gòn Lại Có Em

Đêm nay em đã về! Sài Gòn lại có em
Người em gái xinh tươi của Gia Long năm nao,
của Dược Khoa năm xưa
Đêm nay em đã về! Sài Gòn lại có em
Con phố nào thênh thang, hoa nở rộ xuân sang
Mừng đón em về, mắt em dịu buồn
Một trời yêu thương ươm đầy nhung nhớ
Trong bàn tay ấm em nhìn tha thiết và khẽ gọi
Khẽ gọi, thầm gọi tên anh

Biển Cát

Áo lụa xanh
Xanh nơi miền cát mặn
Đôi tay gầy ôm trọn biển mênh mang
Ngày ấy biển còn thương bờ cát lạnh
Sóng dập dìu ru khẽ lòng cát khô

Tạ Ơn Con Gái

Ngày xưa cứ tưởng xa em là chết
Ai ngờ con sáo vẫn sang sông
Ai ngờ em rồi cũng lấy chồng
Em rồi cũng theo chồng đâu sợ chết ai.

Cát Bụi

Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi
Để một mai vươn hình hài lớn dậy
Ôi cát bụi tuyệt vời
Mặt trời soi một kiếp rong chơi

Duyên Tình Buồn

Ta thương nhau qua bao tháng năm dài
Lòng đã hẹn thề tình mãi mãi không phai
Rồi anh đi di cư miền đất lạ
Nay anh về xin đính ước tình ta

Tình Ngăn Đôi Bờ 1

Lặng buồn nhìn dòng sông đâu rồi bao kỷ niệm
Ngày xưa hai đứa mình
Cùng đùa vui ngoài hiên chơi trò chơi trốn tìm
Em hồn nhiên tóc mềm
Thả con thuyền giấy trôi lênh đênh cuối sông
Còn đâu ngày ấy em thơ ngây má hồng
Cách trở nghìn trùng háo đỏ rượu nồng
Nay đưa em bước theo chồng

Chỉ Có Thể Là Mẹ

Chỉ bên mẹ thôi bao nỗi buồn tan biến vơi dần
Tình mẹ như dòng suối mát trong
Là lọn mía hay ánh đuốc soi con lối về
Chẳng có gì đẹp hơn trái tim, mẹ yêu.

Trăng Đào Nguyên

Trăng vàng treo mối tình buồn
Đàn trầm buông tiếng than
Đường trần gian duyên lỡ làng
Bồng Lai tiếc thương
Còn đâu lối xưa làng cũ

Anh Còn Yêu Em Không?

Lần 1:
Anh còn yêu em không
Khi trăng gầy lẻ bóng?
Anh còn yêu em không
Khi tình xa gợn sóng?
Thương nhớ trong vô vọng.
Nay đã tan giấc mộng,
Ôm ấp mối tình nồng…
Để rồi mãi long đong.