Chiều buông trên dòng sông Cửu Long
Như một cơn ước mong, ơi chiều
Về đâu ơi hàng cây gỗ rong
Nghiêng mình trên sóng sông yêu kiều
Bước xuống phố sáng tinh mơ
Dạo qua góc công viên có bao điều
Người người chào bình minh đang đến
Nhìn cụ già tập dưỡng sinh
Sao trong tim ta thấy bình yên
Một Hà Nội rất thân quen
Khi em nhìn anh từ đôi mắt đen dịu dàng
Như trăng hồ thu đợi thuyền tình anh ghé thăm
Ánh mắt em u buồn, mái tóc anh ươm sầu
Đã thấy trong thiên hạ
Ai buồn, ai buồn bằng đôi lứa chúng ta.
Dù xa hỏi lòng quên chưa
Huế sang đông Huế buồn trong mưa
Như mắt xưa chiều áo tím
Giận anh nên bước đi ngoài mưa
Màu hoa penseé, màu hoa tình yêu hay hoa của dở dang
Lòng chợt bâng khuâng, nghe câu chuyện cũ mắt thoáng bao ngỡ ngàng
Chuyện người trai đêm đêm ngắm trăng sao, nghẹn ngào trong penseé tím bơ vơ
Nếu mai sau này, ước mơ không thành, thì nguyện đồi penseé tím là mộ chung.
Chiều nay trên lối về cô quạnh
Giọt buồn vương vấn áng mây bay
Về đâu cho gửi niềm tâm sự
Chất ngất bao năm rồi
Nhạt phai mái tóc bồng
Hò Nam Bộ:
Hò ơ …
Gió miền xuôi thổi xuôi miền ngược
Cánh chim chiều mỏi mắt đợi trông
Bao giờ gió ngược thổi lên
Bao giờ anh để …
Bao giờ anh để em thôi đợi chờ
Tôi trở về đây, thăm anh một lần nữa
Sau những năm chia lìa buồn thương thức suốt canh khuya
Anh đứng ôm tôi quên cơn mưa đường phố
Mừng mừng rơi nước mắt dưới đèn vàng xóm ngoại ô
Người xưa vẫn còn đây sao mây vội bay
Son môi nhạt phai đôi mắt mùa thu ấy
Giá băng hơn tù đày hỏi xin cho một người
Một ngày xưa ấy, tình còn nhiều mê say
Sao anh đành bỏ em để ra đi một mình
Giữa đêm xuân lạnh lùng chim xa bầy còn thương tổ ấm
Huống chi người tội lắm anh ơi