Hương Tình Yêu

Không phải là tơ trời không phải là sương mai
Không phải là cơn mơ vừa chập chờn đã thức
Em đã biết một điều mong manh nhất
Là tình yêu, là tình yêu ngát hương.

Những Con Đường Tình Sử

Khắp quê hương anh đã từng đi vạn nẻo đường
Đường anh đi vẫn nhọc nhằn và nhiều gian nan
Dài đêm sâu ánh hoả châu soi bước anh đi
Khắp núi rừng là vạn nẻo đưa đi
Là muôn lối đưa về anh đi từ ngày sáng đêm.

Màu Xanh Noel

Mùa Giáng Sinh xưa anh hẹn anh sẽ về
Ngày đó Noel bên hội sao trần thế
Anh có nhớ không anh
Em mặc màu áo xanh lam
Xanh như liễu Đà Lạt
Một chiều đông Giáng Sinh.

Nhớ Mẹ

Nhớ đến mẹ hiền con thương vô vàn
Những tháng ngày dài nuôi con vượt những gian nan
Biển trời mênh mông quá, lòng mẹ bao la quá
Sức sống thiên nhiên muôn đời khó quên.