Từ khi nhỏ dại khi con hay khóc la hoài
Được cha dỗ dành để con tròn giấc no say
Đêm ngày bôn ba bao nhiêu nhọc nhằn nắng mưa
Không ngờ cuối đời lâm vào thân phận cha rơi.
Mùa đông này anh nhớ gì không
Anh có nghe giá lạnh nhạt tim nồng
Đời còn xa chưa tàn sao vội xoá
Đường vẫn nở hoa, đừng nghĩ duyên nhạt nhoà
Người yêu mù của tôi, người yêu của câm của tôi
Một đời chàng không nói, một đời chàng khô môi
Người yêu cuồng của tôi, người yêu điên của tôi
Chàng mơ thấy ở đâu một quả tim chung lời.
Chỉ còn một đêm nay
Là ngày mai cách xa nhau rồi
Em về bên duyên mới
Anh về chiếc bóng đơn côi
Đường yêu ta không chung lối
Nên đường đời mỗi đứa một nơi.
Pháo nổ tưng bừng đón xuân
Trong tim bao người hát vang
Chờ giao thừa sang, chào đón muôn nhà
Mong cho sang năm được bình an
Chiều xuống lá khô rơi người đi đã không quay lại
Ngoại đứng dáng lưng còng, một con đò qua mấy sông
Ngoài kia mây trắng bay miền quê nắng mưa bao ngày
Tóc xanh bây giờ đã pha thêm màu mây
Mưa bụi nhạt nhoà thôi hết tình tôi
Nay người đi rồi tôi biết tìm đâu?
Đường anh xe cưới cô dâu
Đường em tan tác cơn ngâu
Trông mưa bụi mang tình về đâu?
Mẹ hỏi xuân này con về chưa
Một chiều xuân nào buồn tiễn đưa
Nhành mai đầu ngõ hoa nở vàng
Hương sắc xuân nồng nàn
Chim én về bao mùa xuân sang
Nhớ đến mẹ hiền con thương vô vàn
Những tháng ngày dài nuôi con vượt những gian nan
Biển trời mênh mông quá, lòng mẹ bao la quá
Sức sống thiên nhiên muôn đời khó quên.
Mình gặp lại nhau sau tháng ngày đường xa miệt mài
Chung vui đêm nay ghi chép lại ngày xưa đã qua
Cay đắng trong đời ngày nao nay đã phôi pha
Thương lắm bạn ơi thương chuỗi dài ngày thơ ngọc ngà.