Mình gặp lại nhau sau tháng ngày đường xa miệt mài
Chung vui đêm nay ghi chép lại ngày xưa đã qua
Cay đắng trong đời ngày nao nay đã phôi pha
Thương lắm bạn ơi thương chuỗi dài ngày thơ ngọc ngà.
Qua mỗi ngày nếu con không gặp chúa.
Thì đời con bơ vơ lạc loài
Như thấy mình lẻ loi giữa trần ai
Qua mỗi ngày con không gặp chúa
Nghĩa gì đâu tương lai tươi đẹp màu
Ích gì đâu vinh hoa với sang giàu
Qua mỗi ngày đời con không gặp chúa
Thì ước mơ ước mơ để làm chi.
Chiều chiều ngày xưa em bên hiên thường ngóng anh sang
Xếp thuyền dùm em xinh xinh trang giấy đỏ giấy vàng
Nhìn trời trong mưa, mưa rơi mưa rơi đầy ướt sân
Gió đưa mây bay về ngóng chờ từng giờ chuyển mưa
Ngày đầu một năm đi lễ Lăng Ông
Xem trái nhân duyên xin quẻ tơ hồng
Chân thành khấn nguyện cầu mong
Gia đạo phúc lộc hanh thông
Pháo xuân mở hội muôn lòng
Lại một mùa xuân hoa mai vàng nở rộ
Con chưa về lòng mẹ quá hẩm hiu
Thằng Đồng năm nay sao không về thăm xứ
Bỏ lại nơi đây người mẹ yêu vai gầy
Đây mùa sầu riêng, nơi hẹn nhau của buổi ban đầu
Tình khắc đậm sâu, hương muôn đời mình luôn có nhau
Đợi mùa đơm bông, sầu riêng anh hái em trồng
Tình duyên son sắt mặn nồng, câu ước nguyện thề mãi bên nhau
Bâng khuâng nỗi nhớ ngày nào anh đón đưa
Trưng Vương tà áo học trò em dễ thương
Ngõ về chân bước ngâu tháng bảy hay mưa
Bụi bùn lưa thưa quen áo trắng ban trưa
Nón không che vừa em đỗ thừa tại anh đó.
Từ ngày tôi ra đi, vẫn luôn mơ về quê mẹ
Một vùng quê đơn sơ, mái tranh nghèo xơ xác
Mà tình quê lai láng vấn vương trong lòng nào nguôi
Thương nhớ sao cho vừa, câu hát bao năm ru ầu ơ
Vội vàng chi em đi về bên kia sông
Bỏ lại sau lưng khung trời mùa hạ
Bỏ lại tình anh cơn mưa chiều hối hả
Đành lòng sao em quay gót bước ra đi.
Một chiều năm xưa tôi ghé thăm miền đất lạnh
Ghi sâu ân tình cô gái hái hoa sim
Đà Lạt thông xanh thấp thoáng chiều sương mù
Cùng em vui đùa trên đỉnh Langbiang