Bao năm rồi hai đứa mình xa nhau
Từ đó đến nay anh thui thủi một mình
Còn em chung tình cũng chẳng có quen ai
Để rồi hôm nay hai đứa mình gặp lại
Xa cách bao ngày mà tình vẫn không phai
Trưa nay phố xa đầy nắng
Riêng em với con đường vắng
Biển ngoài kia sóng nói thầm
Nói thầm rằng em nhớ thương anh.
Em cất mùa hè vào trong trang sách
Sợ tuổi học trò rồi cũng phôi pha
Cánh phượng hồng trong nắng đợi chờ ai
Bao tháng năm vẫn ngời lên sắc đỏ
Em cất mùa hè vào trong nỗi nhớ
Nghe lòng mình xao xuyến trào dâng.
Chỉ muốn được gần bên anh
Từ khi biết yêu lần đầu
Chỉ muốn được gần bên anh
Đêm ngày luôn mãi bên anh
Mùa thu đi nhường chỗ mùa vu quy lại đến đón cô dâu ngày cưới
Trời hôm nay đẹp thay và xe hoa sẽ làm những cô dâu vừa lòng
Đèn hoa giăng đầu ngõ mùi hương thơm rực rỡ người sánh bước từng đôi
Trông ai cũng xinh tươi ai ai cũng vui cười
Đến đây mừng đám cưới có nhau để mà vui.
Anh với em hai đứa chung đường nắng hạ
Anh bên sông dài em ở cuối xóm bờ tre
Ngày ngày bên nhau em là hoa anh là bướm
Hoa bướm chung đường trên lối mộng khúc yêu thương
Ta tìm em như tìm lá diêu bông
Không gặp lá chỉ gặp hoa với cỏ
Không gặp em chỉ gặp người xa lạ
Nên suốt đời ta làm kẻ đi rong.
Người đi rồi hai đứa mình ở lại
Đà Lạt tuy buồn nhưng ta có nhau
Chiều âm thầm thông reo đồi gió
Anh đưa em về sương giăng đầu ngõ
Đêm đêm ta nằm nghe bên hiên ngoài mưa đổ miên man.
Một trưa hè trôi êm trôi êm
Trên bãi biển cùng nhau chung bước
Biển xanh xanh trời xanh màu ngọc bích
Cuối tầm nhìn trời nước gặp nhau.
Người con gái mắt buồn như gió mưa tóc gầy như liễu khô
Ngồi ôm con ru hồn mình tan nát ru tình xưa dại khờ
Từ khi nàng biết yêu thương mối tình ban đầu
Là khi nàng bước chân qua khúc quanh cuộc đời
Người tình đầu gian dối sau ngày tháng chung vui
Xa nàng như nắng chiều bỏ mây cuối chân trời