Mẹ sinh con ra cũng muốn như bao người
Mà con sinh ra không nhìn thấy ai rên đời
Tình thương cho con cao quí như sông dài
Mắt con bây giờ không thể nhìn được mẹ cha
Thầm yêu người ấy yêu hoài nhiều năm
Đời tôi vẫn cứ bên lề tình yêu
Vì sao trời nỡ giăng tơ
Rồi cho tình đó bơ vơ
Cung đàn nào đêm về ngẩn ngơ.
Trong giấc mơ anh là cơn gió thoảng
Để muôn đời vương vấn bên em
Rồi từng đêm nghe thương nhớ vô cùng
Nghe như lớn khôn dần niềm ân ái trong lòng.
Đã bốn năm xuôi ngược nơi miền xa biết bao muộn phiền
Nhớ quê nhà thân thương, và nhớ lắm con đường xưa
Có người em tan trường cùng về nắm bàn tay ước thề ngày nào
Dù xa nhau có chân trời nao vẫn đợi chờ nhau.
Mười hai bến nước mai lỡ duyên một bước
Biết đâu ngày mai duyên tình kia lỡ nhịp sai đường
Chớ bước qua sông thuyền chưa đỗ bến em biết đâu bến đục hay lành
Duyên chưa bao lâu tình chưa hiểu thấu chưa một lần khoác áo cô dâu
Tình trước tình sau hỏi duyên con gái mấy ai mong bến đậu sang giàu.
Chiều thu ấy, ngồi bên em dưới ánh trăng vai kề vai
Nhìn mây bay, hồn lâng lâng theo gió lay hương mùa say
Chiều thu ấy, nhìn nhau tay nắm tay, mắt hoen lệ tràn
Buồn ngao ngán, nàng xa cách, duyên tình ta ôi bẽ bàng.
Hò… ơi… ơi
Lòng mẹ cho con như trời như biển
Con sẽ muôn đời nhớ mãi không quên
Tình yêu như bong bóng bay cao
Dù không được gần nhau
Niềm cô đơn khắc khoải nhớ thương nhau u hoài
Những ngày xưa tình ái tìm đâu phút mộng mơ.
Tóc em để xõa buông dài
Lòng anh thương nhớ mộng mơ em hoài
Mượt mà óng ả như nhung
Mắt đen má lún đồng tiền có duyên.
Những lời dạy của cha con mãi ghi trong lòng
Biết ơn không nhớ oán biết tha thứ yêu thương
Những lời dạy của cha đừng sống chỉ vì tiền
Sẽ luôn không có được một nghĩa tình anh em.