Ta trách cho chuyện đời lọc lừa trên những bờ môi
Đời bao trái ngang mới hay thói đời là thế
Khi lúc giàu sang có tiền thì có bạn có tình
Công danh sang giàu gọi mời đón đưa ngày đêm
Nửa đời lầm tin tin người mình yêu sẽ cùng chia ngọt bùi
Nào ta có hay trái tim của người còn mê đắm xa hoa
Nửa kiếp chờ mong chưa một lần anh nói
Một lời dịu êm khiến tim em bồi hồi
Tim băng giá anh mang khiến cho đời em lạnh lùng nửa đời
Mẹ ơi bao mùa xuân rồi mà con
Chưa về thăm lại làng xưa
Lặng nghe cơn gió xuân đưa
Mẹ ơi xuân này con còn ngược xuôi
Không về thăm mẹ mẹ ơi
Lòng con nhớ thương nhiều lắm
Bóng trăng đã lặng mà anh vẫn ngồi
Nơi mình ngày xưa hai đứa bên nhau
Tình đầu trao nhau thuở ấy
Có còn nguyên vẹn không em?
Hay là sao đã thay ngôi
Thà rằng chưa từng quen tiếng yêu chưa muộn màng
Thà rằng chưa từng quen tim lòng tôi đau vướng thương đau
Thà rằng ta đừng quen tóc xanh đâu phai màu
Mộng tình xưa chìm sâu mối duyên đầu trao hết cho nhau
Một lần được nghe tim yêu gọi mời
Giật mình lặng câm, sợ tiếng yêu tôi
Muốn tìm bình yên nhưng sao buồn thế
Mỗi lần tình qua, thương đau một đời.
Đã bao nhiêu ngày, em vẫn chờ vẫn đợi
Mong anh trở lại mình tính chuyện trăm năm
Mòn mỏi đợi mong, hoá ra công dã tràng
Cách mặt xa lòng anh nỡ vội quên em
Đây dòng lưu niệm xin gửi về tim
Bao nhiêu buồn vui xót xa nỗi niềm
Chép vào trong trang nhật ký
Tình đời thay một người đi
Tình yêu có chi được gì
Chuyện lâu lắm tôi có yêu một người trên xứ lạnh hoa đào
Tuổi tròn đôi mươi em mang tên dòng suối tiếng hát ru lòng người
Và thuở ấy em thích hoa lưu ly tôi đi tìm tặng em cánh lưu ly
Nhưng đâu ngờ màu hoa tím lưu ly
Là hoa nước mắt khóc tình sầu đau chia ly
Vùng tuyết lạnh bao la nơi phương trời xứ lạ
Ngày mình mới quen nhau em còn nhớ anh không
Ôi duyên kiếp sao lỡ làng anh về nơi xứ lạ
Để rồi thương nhớ nhau.