Phố chiều em bước nhỏ đường xưa thơ thẩn một mình
Tìm qua mấy nẻo đường tình mà ngày nào hai đứa chung đôi
Thuở xa xôi làn môi vẫn ngọt lời tình
Đường khuya chung bóng đôi mình ước hẹn thề hai đứa đẹp đôi.
Một mình đi xa, sống nơi quê người
Phận nghèo bôn ba lưu lạc kiếm sống mọi nơi
Nào dám mơ đâu ngày mai kia sang giàu
Đồng tiền lương con gửi về mong giúp mẹ cha
Ánh trăng ngà soi bóng nhìn lấp lánh muôn vì sao
Lòng mơ ước lên trời cao
Để được nghe thượng giới kể chuyện tiên lứa đôi
Ở trên trời xanh thắm là cả giấc mơ của anh
Làn mây trắng hương cỏ thơm vầng hào quang toả sáng
Một mùa xuân bất tận
Em đã đi rồi tình cũng vụt bay
Về nơi xứ lạ trách cơn mưa chiều
Đổ xuống làm chi để tình ta cách ly
Ngắm nhành hoa mai vàng
Đón mùa xuân mới sang
Nhớ mùa xuân năm cũ
Mà lòng thấy bâng khuâng
Ở cuối con đường, ta sẽ chờ nhau
Chờ nhau, trao nhau bao giọt tình chôn giấu
Chờ nhau, đợi nhau, nắng dẫu phai màu
Đợi nhau, chờ nhau để tình mình có nhau
Từng độ nhớ em ơi đã mấy mùa hoa
Hoa nở rồi hoa tàn
Một loài hoa mang tên người thương đó
Thương sao mới thật là thương.
Ân cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao hai chữ khắc ghi trọn đời
Nhớ hôm nào mình chưa quen nhau
Anh ghẹo em là đóa xương rồng
Em nghe lòng giận dỗi vu vơ
Ghét anh chi lạ sao bảo em là đóa hoa gai
Sao ghẹo em là đóa hoa giai
Thầm chào nhau thôi rồi vĩnh biệt người ơi
Ngày buồn đã tới, này giây phút tôi xa người
Tình đã úa nhàu, mình đã thôi nhau
Từ đây biết rồi đời tôi sẽ đi về đâu.