Gặp nhau trong đêm này để rồi mai đây
Bọn mình chia tay anh lên đường xa quê cũ
Phút lưu luyến nào không thấy buồn
Người đi tôi ở lại thêm nhớ thương.
Trên giàn thiên lý bóng xuân sang
Mai đón mừng xuân nở cánh vàng
Cúc lan giã từ giá rét đơn côi
Chờ xuân từ muôn lối
Bước về tô thắm vành môi
Ngày quen nhau anh đã tặng em
Cánh hoa màu tim tím ép vào trang giấy học trò
Cánh hoa thay lời anh
Như nhắc thầm em đừng quên tôi
Hồn hoa tinh khiết tình anh tha thiết
Nhớ ghi trong lòng những câu hẹn thề
Sẽ không bao giờ không bao giờ quên nhau
Trở về quá khứ lật trang sử tình đau thương
Xưa nàng Huyền Trân một trang quốc sắc thiên hương
Để cho vua cha ôm mộng lớn, gợp thâu giang sơn chung một mối
Nàng đành hy sinh một đời một đời trâm anh
Nếu như chiều ấy trời đừng mưa
Cho duyên đôi lứa thắm cao với trầu
Nào ngờ trời đổ mưa giông
Ông tơ bà Nguyệt lắt đầu
Tình đôi ta chẳng thành câu
Con đường về ngoại ô, rợp màu xanh bóng dừa nhà em xóm vắng lưa thưa
Tôi tình cờ gặp em lúc dừng chân trú mưa, quán nghèo nép bên ven đường
Em tựa một nụ hoa, hương thoang thoảng bay xa từng chiều ghé chân qua
Nhớ ly nước mát lòng nhớ đôi môi tựa đoá hồng
Và đôi mắt ai khẽ chớp khi tôi nhìn em.
Tôi vẫn yêu em dù rằng em gian em dối
Tôi vẫn yêu em dù mộng ước vỡ tan rồi
Tôi vẫn yêu em dù người thay trắng đổi đen
Tôi vẫn yêu em dù đời tôi lắm muộn phiền
“Tháng năm chưa xót tình đôi lứa, nhẫn cỏ năm xưa chẳng quên lời”
Tôi vẫn lang thang những chiều qua phố buồn
Lê bước cô đơn âm thầm trên lối xưa
Nhớ thương vô vàng tình yêu đưa đón
Ước mơ đầu chẳng còn.
Vượt nửa vòng trái đất anh lại về bên em
Ôi tình ta ngây ngất vạn vật cũng hờn ghen
Tiếng sóng như hát ru, ngợi ca chuyện chúng mình
Nồng nàn như uyên ương líu lo hót trên cành