Vừa về từ nghìn trùng đơn côi
Hỏi thăm em gái vắng lâu rồi
Hay tin em đã quên tôi
Vui câu son phấn mi môi
Đêm quen bước nhảy liên hồi.
Nhớ hôm nào mình cùng nhau chung lối
Mà bây giờ đôi ngả cách đôi nơi
Người xưa đâu, mà ta mãi u sầu
Vẫn âm thầm chờ em suốt đêm thâu
Cài trâm lên mái tóc nàng đứng soi gương để nhử cho gương mờ
Mắt em như ánh sao thoáng bay trong gió chiều đắm say
Nàng đi trong áo mới, màu áo anh yêu để nhớ cho anh nhiều
Thiết tha như giấc mơ chóng qua khi dáng hình đã xa
Xuân đến con về quê thăm mẹ
Cùng đàn em còn bé bỏng thơ ngây
Bao nhiêu năm ôi nước mắt chan đầy
Con mong có một ngày mẹ vui thấy sum vầy.
Mưa tràn qua sân vắng
Con phố vẫn im lìm
Đôi chân mòn dấu cũ
Trong hồn sóng lênh đênh
Nực nồng hơi men đêm đêm quán nhỏ say mềm
Giận đời điêu ngoa sao đong nhiều quá trong ta
Ngày còn hưng phấn bao nhiều màu mắt long lanh
Mai, Lan, Hồng, Cúc vây quanh ở đâu tình yêu cũng xanh.
Tôi gặp lại anh người bạn chiến đấu năm nào
Mình ngồi bên nhau ôn lại một thời chiến chinh
Ngày ấy biên cương quân thù gieo rắc đau thương
Vì yêu thương quê hương hai đứa cùng ra chiến trường
Tròn ba năm lính áo nhà binh bạc màu
Phơi nắng nhuộm sương đêm vượt rừng
Để lại sau lưng, một người tình yêu thương
Cùng bạn bè thân quen
Trở về với nỗi buồn nhìn phố thiếu người thương
Tìm về nơi góc vắng có rượu đàn vấn vương
Để rồi hát những lời ngàn nhớ thiết tha ơi
Bao lời ca em hát vương nặng nỗi u hoài
Sao tôi quên khung trời mùa hạ
Đến vùng quê rợp bóng cây xanh
Anh quen em em gái Bình Dương.