Hôm nay xuân về lòng ngập tràn niềm vui
Hoa mai hoa đào nở rực khắp nơi nơi
Người từ muôn trăm hướng quay về với gia đình
Bạn bè dù xa xôi cũng tìm gặp lại nhau
Còn gì em ơi khi ta đã không bên đời
Gượng cười trên môi nhưng trong lòng đang khóc người ơi
Cười cho cái sự đời yêu thương quá ư vô thường
Khóc cho số phận mình yêu lầm trao hết về ai.
Tìm anh nơi đâu khi hạnh phúc chưa kịp vuông tròn
Tìm anh nơi đâu khi mẹ già khóc chờ con
Từng đêm cô đơn nghe mưa rớt trong lòng
Cô liêu thiếu phụ trông chồng nỗi đau này anh biết không
Một năm rồi không gặp em giờ sống ra sao
Em giờ sống bên ai
Hạnh phúc với người sao mà em chẳng cười
Nụ hoa giờ héo rồi mỗi người về riêng một lối.
Đường xưa chia lối phút giây biệt ly
Người đi với ai tôi về một mình
Tình như con nước cuốn xô đời nhau
Biết đâu lòng người ngày sau thay đổi.
Anh hiểu em mà đâu nào tham sang phụ nghĩa
Bởi đạo làm con, mẹ cha em phải vuông tròn
Nhà nghèo em đành làm dâu đất khách trời xa
Quên đi một người quê nghèo luôn dõi nhìn theo.
Còn đâu bao ước thề tiếc thương cho mối duyên đầu.
Riêng mình ta một bóng để tang tình đầu đã chết
Ngày xưa ai bên tôi tiếng ngọt môi lời yêu quá vội
Đường xưa lẻ mình tôi riêng một bóng người đi với người.
Tôi van xin người đừng yêu tôi làm gì
Tôi van xin người tôi sợ lắm tình yêu
Lỡ một lần tình trao tôi mặn đắng
Bao ngọt ngào sao bỗng hóa chua cay.
Đôi tay anh chai sần vì lo đám cưới ngày mai
Buồn thao thức cả đêm nhìn anh em xót trong tim
Vì anh lo em thiệt thòi vì anh lo thiên hạ cười
Rồi họ hàng hai bên người ta dòm trước ngó sau.
Lại một mùa xuân hoa mai không muốn cười
Nơi quê nghèo mẹ già nhớ thằng con
Thằng Đồng năm nay sao không về ăn Tết
Mẹ ngồi trông con mà con vẫn chưa về.