Mấy năm bạn với núi rừng
Về đây phố cũ ngại ngùng bước chân
Ngõ vào rất đỗi quen thân
Đường nào em đợi những lần tôi qua
Khi đã yêu lòng không mơ ước nhiều
Được cùng nhau vui bến bờ tình yêu
Có ngờ đâu hạnh phúc gió trăm chiều
Hy vọng nhiều chỉ thất vọng mà thôi
Mơ mộng nhiều lệ thêm đắng trên môi.
Lê bước buồn bàn chân rã rời
Tìm quên bóng dáng xưa cuối trời
Kỷ niệm mù khơi đã xa tay với rồi
Người đành phụ ta đẩy ta sa vực tối.
Mình trở giấc nửa đêm chăn chiếu lạnh lùng
Chợt ưu tư gợi nhớ thương về
Kỷ niệm xưa vương vấn tâm hồn
Nhòa bóng trăng sao.
Mưa từ nơi anh mưa đến nơi nào
Mưa nhớ em xa em từ dạo ấy
Em về miền xa xôi sao tiếng sóng trong lòng
Nghe giá buốt tâm hồn từng ngày anh nhớ em.
Số phận đàn ông sự nghiệp còn long đong
Chuyện đời chưa xong như lá trôi giữa dòng
Ai bảo viễn vông khi mình sống thật lòng
Ước mong một ngày tương lai được thành công.
Một sớm xuân về vương mắt ai
Cho ta thương nhớ mộng bao ngày
Nhớ thuở đôi mươi ta gặp gỡ
Mà đến bây giờ tóc đã phai
Tôi trở về thăm lại con đường xưa
Thăm kỷ niệm mà ngày xưa ta trao
Thăm hàng cây thăm từng ghế đá năm nào
Từng khắc dấu hình em từng chứng kiến ta yêu nhau.
Vậy là xong tất cả cứ nhìn vào mối nhà đề hai chữ vu quy
Vừa nghe em nhắc đây nhớ đừng đến thăm nhà vội nghe anh nhé anh
Có chuyện gì không thông nói mà nhìn đâu đâu như sợ tôi đoán không sai
Sau đó em nhỏ nhẹ em rất mong đôi mình luôn cứ ở gần nhau.
Anh chờ em hoài, anh chờ em mãi
Đợi chờ em trên bến sông xưa
Sông bây giờ nước vẫn chảy vẫn đưa
Sao không thấy em về như lời xưa em đã hứa.