Mang thân trai nghèo nên tình yêu ôi cũng bọt bèo
Người bỏ ra đi để nỗi sầu vây kín hồn tôi
Yêu lắm để rồi tim đớn đau nghẹn lời
Thương phận mình nghèo rớt mồng tơi.
Lần đầu gặp em khi phố kia chưa lên đèn
Giờ này gặp nhau trên sân ga chiều loang nắng
Vụng về hỏi thăm em mấy câu đi về đâu
Cớ sao đứng chờ cớ sao đứng đợi
Ngày vui đã đến sao em thoáng buồn
Đời người con gái khoác áo vu quy
Cùng ai kết mối lương duyên
Rời vòng tay ấm mẹ thầy
Sống bên kẻ lạ người xa.
Chỉ còn đêm nay hai đứa bên nhau
Ngày mai cách xa mộng ước ban đầu
Trăng kia hững hờ không đến, thuyền kia ngậm ngùi xa bến
Cho chúng mình thêm lần lỗi hẹn
Nhớ ngày xưa, em tôi học chung trường
Mỗi lần tan lớp hai đứa đứng chờ nhau
Giận hờn quên mau, tuổi trăng mười sáu
Đôi lúc bâng khuâng , nhìn hoa rơi trước sân
Tang tính tính, tính tang tang tình
Em có thấu cho lòng mình
Sầu vương bao nhung nhớ bóng hình ai
Còn gì đâu bao năm sống cho người
Còn gì đâu bao năm cố yêu người
Tình ngày xanh theo tháng năm phai tàn
Bao ước mơ bẽ bàng mộng phai theo thời gian.
Màn đêm buông dần tôi lạc loài bước chân
Tìm nơi trời xa kỷ niệm không xóa nhòa
Đèn vàng sương bay chơi vơi nơi chốn này
Lá khô rụng đầy lối mòn buồn qua đây.
Lòng tôi đã trót lỡ trao duyên ai
Ước mong sẽ luôn yêu nhau trọn cả cuộc đời
Rồi thời gian trôi con tim người đã thay đổi
Người phụ tôi rồi cho hận sầu tràn muôn lối
Hò ơi… Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về quê mẹ… Hò ơi…
Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều