Quê tôi có mùa nắng ấm
Có dòng sông xanh có người con gái, mái tóc buông câu thề
Quê tôi có một chàng trai mãi mê bên sách đèn
Trăn trở bao đêm ngày ước nguyện cùng duyên thắm
Cùng mơ đến tương lai một ngày hai đứa chung tay.
Về Thuận Quý quê em biển xanh chợt xôn xao
Sóng hát tình ca ngày ấy mình yêu nhau
Nhìn hàng dương xanh nơi hò hẹn ban đầu
Biển xanh còn đây người xưa giờ nơi đâu.
Từng đêm em vẫn em vẫn ngồi đây viết về những trang thư buồn
Ngàn lời đau thương ngàn câu chua xót thê lương một chuyện lòng
Tiềm thức những buồn vui chỉ có mình em thôi
Không một người đọc thư chẳng một ai thương chờ
Lạnh lẽo bơ vơ.
Ta mất nhau thật rồi em ơi!
Níu kéo làm chi, một cuộc tình nhiều trái ngang
Thà rằng mình chia tay từ đây
Xin đừng than oán hay giận hờn vu vơ.
Chiều tàn rơi màn đêm buông xuống có bóng ai buồn lòng
Chờ đợi ai khi đời không mở lối để cho ánh trăng soi
Cho đời thêm ước mong cho người thêm ngóng trông cho tình luôn nhớ mong.
Nhạn ơi thương em thật nhiều
Biết nói sao cho vừa cuộc tình dành cho em
Vì đời nhiều cay đắng nên thân anh mù lòa
Nên thân anh tội tình
Phận nghèo anh biết làm sao để đời em bớt sầu lo.
Làm thân con gái đã khổ rồi anh ơi
Lỡ gieo nhầm bến thì cuộc đời càng khô hơn
Nếu đã thương em thì xin anh hãy
một lòng chung thủy đến ngày sau
Xa cố hương giá lạnh nỗi buồn tha phương
Lê bước chân từng ngõ vắng đêm trường
Nỗi buồn cô đơn khắp nẻo đường đêm sương.
Chiều tím nhà ai sắp lên đèn
Màu tím hoa yêu ngát tỏa đêm
Sương giăng lành lạnh bờ vai
Trăng treo hồn nhạt chiều phai
Từng chiều, một mình thương nhớ ai.
Yêu em nhiều nhưng chẳng dám tỏ phân
Đêm thâu đêm trăn trở canh sầu
Phận mình nghèo bọt bèo nổi trôi
Đâu dám nào mơ mộng chung đôi.