Trở về bên anh
Điệu: Bevop
(st 29 Văn Vũ)*
Đêm khuya lặng lẽ minh tôi cô đơn
Trông xa chỉ thấy chập chờn nhớ em
Rưng rưng giọt lệ con tim buốt đau
Hạ theo làn gió thảnh thơi tình xa
Cám ơn anh đã xoa dịu lòng em
Để sống lại trái tim thời son trẻ
Mây và núi bức tranh ai đã vẽ
Để muôn đời mãi mãi vấn vương nhau.
Người nhớ Đà Lạt chiều mộng mơ
Đà Lạt ơi ghi mãi trong tôi hoài
Những chiều rong chơi trên phố vắng
Đà Lạt thơ ru hồn tôi ngất ngây.
Ngày xưa tôi là người ít nói
Yêu em tôi thành kẻ nhiều lời
Ngày xưa bầu trời xanh quá đỗi
Yêu em trời đầy mây trắng thôi.
Sao anh nỡ bỏ đi bỏ tình nghĩa phu thê
Sao anh nỡ bỏ đi bỏ con thơ bơ vơ dại khờ
Bởi lòng người sao quá bạc như vôi.
Mình chia tay nhé em thôi giã từ một giấc mơ
Tạm biệt ánh nắng đẹp về dưới cơn mưa lạnh lùng
Ta thương mến nhau, vì chung hướng đời
Cùng mang vết thương trên đường yêu lắm tơ vương.
Tôi người trai sông Hương
Lưu lạc về sông Hậu
Như chim mỏi cánh đậu
Trên vồng đất quê em.
Cha là ánh sáng đời con
Cho con trái ngọt hương thơm trọn đời
Hôm nay khôn lớn thành người
Làm sao quên được những lời cha khuyên.
Anh mang kiếp yêu thầm đời cho anh số phận sai lầm
Anh mang kiếp yêu thầm tình cho em dài theo tháng năm
Dù cuộc tình anh mang chẳng hề gian và dối bao giờ
Nhưng cuộc tình này vẫn chết bởi lòng em đâu biết mà mơ.