Nghe Mẹ Kể Chuyện Quê Tôi

Đêm nay, trăng thanh, gió mát, thoảng hương quỳnh hoa
Xa xa vọng tiếng sáo, tiếng đàn ai hòa ca
Đong đưa chiếc võng, nhớ ngày nào trước hiên nhà
Nghe mẹ kể chuyện, về miền quê xa.

Tình Đã Theo Ngày Tháng

Tình tôi tựa cánh phong lan sớm nở tối tàn ước hẹn đầy dở dang
Lòng sầu muộn mênh mang giây phút ngỡ ngàng tình đã theo ngày tháng
Người yêu ơi cớ sao quên mất đi rồi
Lời thề xưa gió trăng giờ cũng xa vời
Tình ban sơ tình đẹp hơn ước mơ
Có ai ngờ gặp nhau ngoảnh mặt làm ngơ.

Đà Nẵng Chiều Nắng Lạ

Qua đèo Hải Vân sương ban mai mờ trong nắng
Bên dãy Trường Sơn cao cheo leo bạc trắng mây trời
Về với quê anh nơi cát trắng trời trắng gió
Bãi biển Mỹ Khê ngàn đời vẫn đẹp tựa như tranh

Sirius Mẹ Tôi

Ngày qua ngày mẹ đơn chiếc
Rồi từng đêm lẻ bóng một mình
Mẹ của tôi bao tháng dãi dầu
Để con thơ khôn lớn từng ngày

Giọt Buồn

Giọt mưa buồn tan nát cả lòng anh
Mình cô đơn nhìn mưa trong hiu quạnh
Chiều hạ về anh thầm nhớ đến em
Em đi rồi mưa buồn về vây quanh.

Chuyện Tình Hoa Lộc Vừng

Chuyện một loài hoa buồn hoa máu nở về đêm sớm nở rồi chóng tàn
Chuyện ngày xưa thật xưa bên bản thôn làng xa có một mối tình xanh
Ngỡ rằng tình trăm năm yêu nhau thật say đắm ước duyên âm thầm
Bạc đầu phu thê lời yêu trọn kiếp lời thề đá vàng.

Biết Bao Giờ Gặp Nhau

Biết đến bao giờ ta mới được gặp nhau
Ai gieo nỗi sầu đau
Đôi mình hai đứa sống mỗi nơi
Bao năm thiếu niềm vui
Mong anh xa vời vợi
Bao giờ mới gặp nhau.

Ngỡ Ngàng Cách Xa

Từ, phương xa chốn này
Nghìn, trùng bao niềm nhớ
Tâm tư thật nhiều bơ vơ
Bao đêm nhung nhớ xa nhà
Quê hương tiếng hát lời ca
Ầu ơ tiếng ru chiều về

Tình Nhân Tuyệt Vời

Mãi là tình nhân để rong chơi phố phường được chung bước, chung đường
Tình yêu chan chứa được mộng, được nhớ những khi mình xa nhau
Được trong giây phút đắm say ngàn lời yêu
Được mong có nhau những đêm mưa lạnh gió gào.