Đà Nẵng Chiều Nắng Lạ

Qua đèo Hải Vân sương ban mai mờ trong nắng
Bên dãy Trường Sơn cao cheo leo bạc trắng mây trời
Về với quê anh nơi cát trắng trời trắng gió
Bãi biển Mỹ Khê ngàn đời vẫn đẹp tựa như tranh

Sirius Mẹ Tôi

Ngày qua ngày mẹ đơn chiếc
Rồi từng đêm lẻ bóng một mình
Mẹ của tôi bao tháng dãi dầu
Để con thơ khôn lớn từng ngày

Giọt Buồn

Giọt mưa buồn tan nát cả lòng anh
Mình cô đơn nhìn mưa trong hiu quạnh
Chiều hạ về anh thầm nhớ đến em
Em đi rồi mưa buồn về vây quanh.

Mùa Xuân Đất Khách

Đất khách quê người xuân về nào tròn vui
Tuyết chẳng còn rơi giá lạnh thêm cuộc đời
Nhớ Tết Việt Nam, nhớ mùa xuân rộn ràng
Giờ xuân xa nhà nghe ngậm ngùi bơ vơ.

Hương Tình Xưa

Hai mươi năm dài cách biệt thương nhớ
Hai mươi năm tình gửi vào mộng mơ
Ta lạc nhau giữa đời muôn lối
Không phai mờ theo dấu thời gian
Hương tình xưa những đêm ngọt ngào.

Nỗi Nhớ Cha

Đêm nay con ngồi thầm lặng nhớ về cha
Nhớ ngày con thơ dưới ánh nắng chiều tà
Cùng cha thả diều giữa khung trời bát ngát
Ngọn gió quê nghèo ôi mát rượi lòng con.

Bài Tình Dang Dở

Thôi nhé anh ơi từ đây duyên lỡ
Tình xưa đã khép vương vấn thêm chi
Khi mộng mơ xóa mờ dĩ vãng
Anh nhận ra năm tháng phôi pha
Ngỡ rằng yêu biết đâu là thương.

Góc Quán Khuya

Góc quán khuya cà phê buồn nghe đắng cả tim côi
Ngồi đây nhớ người xưa nhiều lắm
Bên cốc cà phê trầm tư quán đời hiu quạnh
Làm tôi nhớ những ngày xưa hẹn chờ.

Hoa Cúc Nhớ Mẹ

Rong ruổi khắp đất quê có tiếng hò dài năm tháng
Bước mẹ bước con nhịp nhàng đường làng hoa trắng bờ đê
Từng nhịp cầu tre qua trơn trợt chân nhịp bước nhẹ nhàng
Thương mẹ hoa cúc mỉm cười trong nắng vàng trên quãng đường đê.