Nếu yêu nhau rồi thì xin ngày vui trời xanh ngát nên thơ
Còn mãi vòng tay dìu nhau đi dưới nắng xuân như giấc mơ
Tình dệt nên mùa hoa đời đẹp như bài thơ
Nắng ngời là hy vọng suối hiền là tiếng lòng
tình cho nhau nụ cười Là bóng mát cuộc đời
là mái ấm tuyệt vời, đường dài mình chung đôi.
Chuyện xưa năm nào, vọng về trong nỗi nhớ
Bao kỷ niệm thơ, ngỡ xa cách lâu rồi
Nàng yêu loài hoa, mang tên là trinh nữ
Cánh hoa tím buồn, khi nàng tuổi mộng mơ.
Êm ả quê ta nóc giáo đường.
Sáng chiều vẫn vọng những hồi chuông.
Ai đi xem lễ, tôi đi với
Xóm đạo lời kinh toả vấn vương
Biển đi xa bờ bến, biển xanh xanh ngát xanh
Trời mây núi bao la, yêu em yêu chỉ mình em
Mãi suốt đời chung tình như mây gió anh cùng em
Đi đến tận chân trời, suốt đời chỉ có đôi.
Trong thế nhân đua chen miệt mài
Nhà cao phố xe hơn thua từng ngày
Đôi tay trần gom góp những tương lai
Bạc muôn lụa là danh thế kiêu sa.
Thôi em về đi em ân tình ta đã lỡ
Hẹn thề trăm năm bây giờ cũng phôi phai
Còn gì nữa đâu duyên chúng ta không thành
Mơ ước nay tan tành thôi em về về đi em.
Xin đa tạ cuộc đời
Vì đã cho tôi trên cõi tạm làm người
Vì đời cho tôi lầm than trong kiếp người
Vùi đôi chân sớm chiều
Đi vào phận đời hắt hiu.
Đừng nhắc nữa anh ơi duyên không thành mất nhau rồi
Đừng đến nữa anh ơi mặc đời em phận nỗi trôi
Đâu bến mơ đâu thương nhớ mong chờ
Khi yêu có ai ngờ người thương kẻ nhớ
Bên thềm đào đã nở hoa
Từng nụ chum chím, sắc hồng gọi xuân
Tiếng chim thánh thót trong ngần
Đông qua thả nắng, gọi nàng xuân sang
Mẹ ơi ngoài kia người ta cười vui với tiếng pháo tưng bừng
Mình con ngồi đây nhớ mẹ rơi từng giọt cay
Nhìn quanh trên dưới lạnh đầy, vắng bóng mẹ hiền nỗi niềm ai hay.