Đêm nay ngồi viết thư tình
Gửi người em gái quê mình chốn xa xôi
Hành trình của anh với tôi
Ghi đầy trang giấy vẫn chưa hết lời
Làm sao cô em hiểu nỗi lòng thương nhớ em ơi.
Ngồi nhìn con thơ anh nghe lòng nhói tựa kim châm
Chẳng hiểu vì sao em ra đi dứt nghĩa vợ chồng
Mình mặn nồng bao năm anh đây nào có lỗi chi đâu
Sớm chiều vất vả nhọc nhằn lo cho mình cuộc sống no đầy.
Đêm đã khuya rồi, sao em còn thao thức?
Có phải em buồn vì mai cách biệt nhau
Anh ra đi mang theo từng kỷ niệm
Em ở lại ngồi ôm nỗi chờ mong.
Chuyện một tình yêu viết lúc nửa đêm sẽ đượm u sầu
Chuyện một tình yêu viết bằng nước mắt với những thương đau
Chàng trai năm ấy viết lên cây đàn tiếng yêu ban đầu
Cô gái ngây thơ trao tình yêu dấu chẳng ngờ đâu khổ đau
Em vô tình và đành lòng sao em
Câu ước thề ngày nào đã vội quên
Đường xưa lối nhỏ giờ bỏ quên lối về
Đành lòng sao em người đành lòng sao.
Dòng nước lũ ôi từ đâu đổ đến
Cuốn trôi đi nhà cửa với bao người
Do trời cao hay bàn tay nhân quả
Bao đau thương gieo rắc khắp miền Trung.
Đời bạc lắm người ơi, muôn điều oan trái rất nhiều trong kiếp người
Đời bạc lắm người ơi, chuyện nhân gian kiếp người muôn vạn cảnh
Lắm điều thương sầu, ôi trần gian bể khổ
Có lẽ tôi nghèo nên người phụ tôi
Đứt áo ra đi bên tình mới giàu sang
Người vui nhung gấm lụa là, còn tôi trắng tay đợi chờ
Tôi đợi chờ một người phụ tôi
Lê thân khắp chốn ăn xin
Từ khi đất nước đổi thay màu cờ
Ngày nào gìn giữ cõi bờ
Hy sinh bảo quốc chiến bào máu tươi.
Mộng đẹp tan mau khi lời yêu bấy lâu chôn vùi
Lặng lẽ thời gian trôi nhện kai giăng tơ rồi
Còn gì nữa đâu để hẹn thề đến kiếp sau
Góp chung từng kỷ niệm sẽ đồng hành đến suốt đời