Trả lại cho anh câu ước hẹn ngày xưa
Trả lại cho anh công viên vắng chiều mưa
Những con đường xưa từng đưa đón nhau về
Đôi tim đã hẹn thề trọn đời mình bên nhau
Mà giờ xa cách rồi xin trả lại cho anh.
Em nói em thương tôi mà sao em lừa dối
Em nói yêu tôi rồi để rồi em bước bên ai
Em đành dẫm nát tim tôi để tôi ôm khóc nỗi sầu
Cuộc tình ta đã chia hai lệ buồn tôi khóc từng đêm
Em nói yêu tôi rồi sao em đành phụ tình tôi.
Ngoài trời thu mưa giăng trong ánh mắt lệ sầu
Chiều về nghe trống vắng cõi lòng thấy chơi vơi
Ôm thương nhớ âm thầm tuyết vẫn rơi rơi.
Ngồi xuống đây anh ta cùng nhau trút cạn tâm tình
Mười mấy năm qua mới có được giây phút hôm nay
Ngày mình chia tay, nơi sân trường yêu mến
Bao nhiêu kỷ niệm thời học sinh.
Đường về nhà em có giàn hoa
thiên lý buồn đứng chờ ai trong niềm nhớ
Những ngày nên thơ chuyện vui buồn hai đứa
bên giàn thiên lý mơ mộng
Chuyện tình đôi tim tím chứng cho một tình yêu biết bao nhiêu kỷ niệm
Ngày xưa mới quen nhau kết đôi tim tâm đầu nguyện cầu cho đến mai sau
Ai có ngờ đâu tim còn nguyên màu sắc mà anh nỡ thay lòng.
Có những đêm buồn anh ngồi nghe thương nhớ đầy vơi
Nhấm môi ly rượu đắng trách sao đời riêng mình vẫn lẻ bóng đơn côi
Yêu ai cũng vậy thôi cũng chót lưỡi đầu môi
Cô đơn một mình ngồi bên song cửa trông bóng ai ngoài mưa.
Mưa rơi bên thềm con ngồi nhớ về cha
Đời cha phong ba, bao nắng mưa đãi dầu
Mái tóc bạc màu, cuộc đời bao sướng lớn không
Ngày xưa em nói chỉ yêu mình tôi
Hai đứa mến nhau đến ngày bạc đầu
Giàu nghèo ta mãi bên nhau
Thời gian sẽ không phai màu
Yêu suốt đời chỉ mình tôi thôi.
Vào một chiều thu trên bến sông buồn em tiễn bước anh đi
Ngập ngừng thật lâu không nói nên câu từ giã tình yêu đầu
Tình đầu đẹp như trang giấy với vần thơ
Như ánh trăng tròn soi dòng sông sáng nên thơ
Em ở anh đi lưu luyến buổi chia ly
Ánh mắt thay lời đợi chờ anh nghe em.