Những người bạn thân ái tôi ngày xưa
Xa nhau mười năm anh quên được chưa
Mỗi lần nhắc đến thêm buồn
Đâu còn giờ phút bên trường
Gần nhau ấp ủ yêu thương.
Anh sẽ dìu em trở về thăm thăm miền quê nghìn năm dấu yêu
Anh đưa em bước chân qua nhịp cầu tre mong manh lắc lư đưa gập gềnh
Nhìn hàng cau bóng lá đong đưa nhìn bờ ao tắm nắng ban trưa
Chim trên cành từng đôi ấp ủ duyên tơ
Anh hứa đưa em trở về, về thăm quê hương Việt Nam
Anh hứa đưa em trở về, về quê hương ôi trìu mến
Em có nghe lòng xuyến xao ngắm sao trăng vàng dưới ao
Gió đưa, gió đưa, gió đưa bên hàng liếp cau
Một mũi tên bắn trúng tim anh
Mới hôm nào ghé về thăm nhà
Được gặp em trên con đường trắng
Anh ngây ngất nhìn bóng hình
Như đã quen nhau từ kiếp nao
Hoà bình ơi, hoà bình ơi
Tôi mong chờ em đã lâu rồi
Sao em còn nổi trôi cuối trời
Từ nằm nôi đã nghe sầu dâng trăm mối
Mẹ hiền lời ru tím môi
Đêm hiu hắt tiếng buồn rã rời
“Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Ngó về xa thẳm ruột đau chín chiều”
Biết thương ai khi bờ vai tóc xõa lạnh rồi
Phương trời xa súng nổ từng hồi
Nghe đạn mìn lo lắng khôn nguôi
Biết thương ai đời trai tựa cánh gió bay
Rừng sâu góc bể chân trời
Nghe từng gai góc lên khơi.
Rời thành đô anh về đâu anh đi về đâu
Em nhớ thương anh âu yếm tìm trong giấc chiêm bao
Những đêm nhìn trăng sương đầy để tâm hồn hoang
Tiếng chân người vẫn lang thang suốt đời chờ bóng chinh phu
Mười đầu ngón tay thương không thôi lúc tượng hình hài
Đứng giữa trời vây quanh u hoài.
Ngăn bão nổi vừa thu tới
Trông quê hương tôi trong gian nan đêm tủi thành người.
Ngày lại ngày trôi qua em gánh gạo đường xa
Sống vui với mẹ già từ thuở em mới lên ba
Năm nay tuổi em đôi tám trăng tròn rồi
Trót thương trót yêu một ngườivà cùng hẹn ngày kết đôi