Ngày trước em là cô gái nhỏ
Đôi làn tóc xõa xuống bờ vai
Em thường đuổi phượng bay theo gió
Và bảo anh rằng bướm đỏ bay
Em ngồi ôm nổi niềm u phiền
Buồn vì mưa rơi giận anh không đến
Cho dù anh có nhớ hay quên
Sáng mai em bắt anh đền
Bằng trăm ngàn nụ hôn trìu mến
Xuân đi xuân đến rồi xuân lại về
Đường đi lễ xuân nhịp bước dập dìu
Nàng xuân ơi sao đẹp quá
Nhưng sắc hương mau phai tàn
Vì tình quê hương cách ngăn
Mùa xuân năm nay em sẽ đi xa thị thành
Để thăm ai đang chinh chiến gian lao ngày ngày
Em sẽ không sợ đường xa xôi
Em sẽ không ngại đầy chê khen
Em sẽ đi thăm em sẽ đi thăm dẫu rằng hiểm nguy.
Nếu biết rằng mình chia cách cho quê hương
Em nghĩ gì (chớ buồn) khi anh đi
Em nghĩ gì (chớ sầu) khi mình chia ly
Anh chắc em sẽ buồn khi nhìn trăng suông
Anh chắc em sẽ nhớ đêm trăng tơ đôi ta gặp gỡ.
Ai có hỏi nhắn lại dùm em
Từ nay thôi nhé, tình duyên đã lỡ làng rồi
Tất cả tội tình em gánh chịu mọi điều cay đắng
Mà giờ đây em tan nát lòng
Mong rằng anh hiểu sẽ tha thứ dùm.
Ngâm thơ:
Cho tôi hát khúc thất tình ca
Để mắt lệ hoen ướt nhạt nhòa
Tìm quên hỏi lòng sao lại nhớ
Biết đến bao giờ mới phôi pha.
Bước trận anh tìm tôi tận miền cao
Dẫu xa muôn trùng vì thương gặp nhau
Quê hương khói lửa bao giờ
Tôi đi lính chẳng ai ngờ
Thoáng hiện như một giấc mơ
Thăm thẳm đường trường, tôi, người cô độc
Mòn gót giày cắm trọ quán đêm nay
Mưa Cẩm Giang như niềm đau ai khóc
Đường sụt sùi trong mấy nẻo truông lầy
Ai về chợ huyện là huyện Thanh Văn
Hỏi thăm, hỏi thăm cô Tú đánh vần được chưa
Đánh vần năm ngoái, năm xưa.
Năm nay quên hết nên chưa biết gì