Anh biết, chiều nay, em anh buồn lắm
Đã hẹn, nhưng chẳng, thấy, anh sang
Khi nắng, cổng trường, soi bước em
Khi chiều kéo lại, bao nhiêu nhớ mong
Khi đường mây chờ, anh tung cánh, sắt
Gió lộng rừng cây đồi hoa ngất ngây nhớ xưa ghé về đây
Đã hơn một lần ngắm hoa lưng đồi gặp em đang kết lá
Từ giây phút ấy trời như đã xui khiến anh mến thương em
Gói hai tâm hồn sáng khuya trưa chiều dìu nhau khắp đó đây.
Anh đã hứa khi xuân lại về
Dành cho em, dành cho em
Cho em lời tự tình đẹp như xuân
Đang trở lại với đời
Lối cũ em về nghe nặng tình quê ngọt mùi hoa khế
Nhìn nơi nơi đều mới mới đón đón mời cánh chim trời
Thơm ngát hương đời một thoáng chơi vơi ngày vui đã tới
Nghe hát câu à ơi nước mắt rơi mừng nói không lời.
Hẹn gặp anh đêm nay trên con đường thanh vắng nắm tay ta dìu nhau
Hẹn gặp anh đêm nay hẹn gặp anh đêm nay tắm sương hai mái đầu
Mình kề vai bên nhau ôn chuỗi thời gian dĩ vãng
Tôi nhớ đêm đêm khi trăng khuya xuống lưng đồi
Có đôi bạn đời còn vui nụ cười vui trong tiếng ca đầy vơi.
Kìa nhìn lên cao soi ánh trăng ngàn lả lơi
Nhịp chày buông lơi như lắng khúc ca đầy vơi
Gởi lòng qua câu mơ ước xa xôi
Lúa đưa hương về nối câu duyên thề.
Mình gặp nhau khi thu vừa chớm sang
Mình biết tên của nhau khi thu tàn
Qua mùa đông anh nói tiếng yêu em
Em thẹn thùng hồng đôi má xuân thì
Ngày trở về với bao buồn vui
Lòng bâng khuâng trên lối mòn cũ
Kìa bao nếp nhà đứng im
Làn khói bếp toả ấm êm
Và thấp thoáng ai bên thềm.
Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời
Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời
Ngựa phi như điên cuồng
Giữa cánh đồng dưới cơn giông
Vì trên lưng cong oằn
Những vết roi vẫn in hằn
Người đã cho tôi cho tôi mộng mơ
Người đã cho tôi cho tôi đợi chờ
Người đã cho tim tôi nghe dại khờ
Người đã cho hồn tôi ngất ngây