Mùa thu đến người ơi
Lặng trong lá vàng rơi
Trong nước cuốn hoa trôi
Nghe tiếng gió xa xôi
Vương vấn bóng một người
Người đã đi rồi.
Có những tiếng ca âm thầm một chiều nào tươi thắm đôi môi
Có những tiếng ca tâm tình một chiều nào sưởi ấm tim tôi
Tôi mơ một bài ca, tôi yêu một giọng hát
Tôi nghe hồn ngây ngất thoáng dâng lên khúc nhạc chơi vơi.
Mùa thu hỡi đời đã đón thu về đây bao giờ
Người đã đón thu bằng câu mong chờ cũng vậy thôi
Mình em đếm lá úa từng chiếc lá kỷ niệm xưa
Vai sát vai trong chiều mưa nói sao tình cũng chưa vừa.
Có một lần tôi về qua nơi đó
Tiếng chuông chùa ngân báo tin đêm về
Tôi gặp bà mẹ quê
Mời tôi theo lối về
Rặng tre thưa dưới đê.
Gió thấm từ áo vô hồn cho lạnh lùng thêm tiếng bước đường vắng
Vứt mẩu tàn thuốc rơi nhẹ trên đường buồn tênh chẳng bóng ai qua
Tiếng đêm nghe não nề gió lạnh về trong tim qua nẻo vắng không tên.
Ta yêu mà ta không đến ta nhớ mà ta không tìm
Mong cho tình kia mãi mãi đẹp như một ánh sao đêm
Thư xanh ngày xưa em viết thư vẫn còn chưa phai màu
Xin cho người tôi yêu mến năm tháng hạnh phúc bên chồng
Đêm dắt đưa hồn vào cõi mơ
Cho nhớ thương hoài một kiếp xưa
Đêm thắp tim đời soi bóng người
Nghe những oan hồn rộn tiếng cười
Bước chân khuya não nề đường về riêng bóng tôi
Có ai trên hè phố nhắn dùm rằng đời vẫn nổi trôi
Nhớ em sầu khôn nguôi thương tuổi xanh ngậm ngùi
Ngày hôm sầu héo hắt đêm về tình đơn côi bên gối mộng xa vời
Anh nghe lòng phơi phới anh nghe hồn đổi mới trong tình ấm Pa ris
Anh lê mòn đôi gót anh no tròn đôi mắt trong thương xá Paris
Hoa muôn màu đua nở hoa non còn bỡ ngỡ hoa tàn úa xác xơ
Dập dìu đàn bướm trắng quyến luyến hương xa bên đường nắng chan hoà
Một chiều ngoài trời u ám mưa rơi hiu hắt lắng mơ hình bóng
Xót xa ngân trong cung đàn ngày vui năm xưa đâu còn?
Rồi một ngày nào xa nhau hẹn cùng trăng nước nhớ câu nguyện ước
Nhớ khi chia tay đôi đường lòng còn vương vấn.