Chiều Cố Đô

Chiều cố đô ôi những chiều cố đô
Dòng Hương Giang êm trôi nước xanh xanh một màu mang về vạn ngàn câu thơ.
Chiều cố đô ôi những chiều cố đô
Cầu Tràng Tiền lưu luyến bóng ai qua cầu chẳng ngừng qua giây phút chờ mong.

Nhật Thực

Cho tôi một lần thôi được thăm viếng mộ em
Từ khi quen biết đến khi em xa cõi đời chúng mình không một lần vui
Chuyện tình hai đứa vương bao là sầu và bao chua xót.

Tình Mùa Hoa Đào

Một mùa đông có khách đa tình đến miền cao nguyên
Đây miền thần tiên, giữa lúc hoa đào mang buồn vào duyên
Đà lạt ơi, khách nghe tiếng giận hờn
Cánh hoa rớt ngoài trời, đắng cay rớt vào hồn
Rồi khách thấy buồn, ngồi nghe mối tình một người giống hoa đào rơi

Chuyện Tình Mimosa

Năm xưa chốn này người quen biết nhau
Tặng hoa ngát hương ghi phút ban đầu
Đôi tim hẹn sẽ lắng chung nhịp đàn
Tình yêu đắm say nào có ai ngờ
Mộng vỡ khi xuân vừa sang.

Bốn Ngã Đường Quê Hương

Non nước tôi, chinh chiến trọn phần tư thế kỷ
Non nước tôi, ôi khúc ruột chia hai hướng đi
Non nước tôi tên gọi Việt Nam
Chinh biến mang theo nhiều gian nan
Đồng hoang vắng, cây héo khô
Bếp lạnh điêu tàn

Hôm Nào Anh Đi

Hôm nào anh đi khói lam chiều vương thôn nghèo
Lũy tre già sau túp lều thì thào như chào mừng ngày anh vui bước ra đi
Đôi lời phân ly lên đường đấu tranh vạn lý
Xa trường tiến thân lo gì người người vẫn đợi chờ và thương nhớ từ lúc đi

Lá Thư Kỷ Niệm

Chiều nay chợt nhớ thương em lạnh thấm tâm hồn
Mưa lạnh hoàng hôn chân ướt lòng thấy nao buồn
Ngày còn thương nhau đón đưa chiều mưa tan trường
Mưa giăng phố buồn mơ ước rằng mình đừng quên nhau

Người Em Miền Cát Trắng

Hoàng hôn biển khơi bọt sóng vương sầu
Người em gái xưa bây giờ ở đâu
Từ khi tôi chia ly miền cát trắng
Nha Thành người em mang nhiều cay đắng
Em dặn dò sau này anh nhớ rằng
Người em cát trắng mong chờ dưới đêm trăng