Ngăn bớt dòng sầu lệ tràn mi em
Duyên lỡ làng rồi nhạc sầu vươn thêm
Còn thương còn nhớ gọi hồn trong mơ
Yêu anh em vẫn chờ.
Mờ trong bóng chiều một đoàn quân thấp thoáng
Núi cây rừng lắng tiếng nghe hình dáng của người anh hùng
Lạnh lùng theo trống dồn trên khu đồi hoang im trong chiều buông
Em xin hỏi anh tình yêu là gì
Nghe nói rằng tình như khói sương
Hay đớn đau sầu khổ tơ vương
Tấm thân gái như con thuyền
Bập bềnh giữa muôn đợt sóng
Ngày xưa em nói yêu bông hoa hồng
Làm anh băng rừng tìm kiếm khắp nơi
Anh đi chinh chiến mịt mờ xa xôi
Ngăn sông cách núi tìm về cho em
Nhưng em, em đâu có biết dù tình anh tha thiết.
Ngày nao ta quen biết nhau
Để rồi đời chia đôi ngả
Ngày nao ta trao tiếng tơ
Để rồi thành một giấc mơ
Từng cánh gió nhẹ cuốn từng chiếc lá vàng rơi
Cuộc tình xưa trên ấy nay xót xa lên đầy
Như lá bay bay hoài
Tình yêu đem đến cho nhau những sầu
Thư gửi không tem, muốn xin làm quen bắc cầu duyên hội ý
Cũng xin làm quen biết được tên được người
Một ngày nên nghĩa chuyến đò nên quen
Đề thắm thiết mối giây cảm thông qua những khi gặp gỡ
Làm quen nhau đó đây vuông tròn
Tình kết hai tâm hồn ngày ấy trao khăn hồng
Tạm biệt nhé, từ này thôi chia xa
Tạm biệt nhé, hãy vui đi nghe em
Đường em đi có hoa giăng đầy
Đường tôi đi có khi mưa nhoà lối về
Đã trót yêu rồi nhưng đâu ngờ tình anh trôi
Hoa đã rơi bên thềm anh ơi giờ đây vương vấn sầu chơi vơi
Đã trót yêu ai yêu ai rồi tình không phai
Ôi ánh trăng xuyên mành không gian buồn tênh với kiếp nghèo lẻ loi
Buồn ơi là buồn nước trôi đi biệt nguồn
Dừng trên ngàn phương
Bóng mây không vọng hướng