Non Nước Chung Tình

Trời thanh nắng chói bình minh
Non sông nước Việt đẹp xinh bát ngát đồng xanh
Lặng nghe sóng Thái Bình Dương
Êm êm vỗ về tình thương, tình thương trên đất lành.

Gửi Cố Nhân Đôi Lời

Từ miền xa xôi tôi về thăm quê hương
Sau nhiều năm phong sương phiêu bạc ngàn phương
Ngày biệt ly em bâng khuâng buồn đứng nhìn hai tâm hồn chới với
Lúc tôi xa người tình đầu tiên vừa chớm mang tuổi đời hai mươi

Rừng Xưa

Người về đâu hỡi người về đâu
Có nhớ chăng một chiều bên suối mơ
Nghe gió cuốn mây trôi về xa tít chân trời
Tình đã trao không lời.

Buồn Nào Hơn

Còn gì buồn hơn nỗi buồn đã mất người yêu
Còn gì buồn hơn nỗi buồn xa vắng người yêu
Còn gì buồn hơn nỗi buồn em bỏ ta đi rồi
Còn gì buồn hơn nỗi buồn hoa tàn nhuỵ úa.

Đầu Năm Đi Lễ

Nửa đêm thức giấc phút giây bùi ngùi
Lặng nghe tâm hồn xao xuyến
Chân bước theo hồi chuông đêm xuân em đi lễ
Quyện khói hương trầm, lạc lối trong đêm xuân
Buồn trong kỷ niệm, ngày xưa hai đứa
Đêm xuân đi lễ có nhau, anh chọn màu áo cho em
Tình yêu chớm nở của chúng mình

Vần Thơ Thương Nhớ

Hôm nao bóng quân đi đôi hàng
Tiếng chân anh qua làng in vào lòng em bóng chàng
Anh đi gót chân rung kinh kỳ
Ướt mi khi xuân thì tháng ngày lòng mong ước gì

Bài Ca Ngày Vu Quy

Đừng khóc nghe em ngày vu quy cố nén đau thương để mà vui đi
Chuyện ngày xưa đừng nhắc nữa, vì mình quên lời đã hứa
Để giờ hai đứa phải xa nhau.

Dòng Suối Tương Tư

Nhớ hoài chiều nào anh qua chốn đây
Suối reo lá đổ nặng bước vai gầy
Giây phút mơ mộng mình không nói nên lời
Tròn đêm thao thức ngắm trăng rừng chơi vơi
Ước sao không tàn vỡ giấc mơ xinh đẹp thuở
Mới yêu cho lòng mộng mơ

Thu Đi Vào Nhớ

Một ngày vào thu rong chơi
Nắng thu chưa vương màu nhớ
Rồi người tìm vui xa xôi
Tóc thu thả trôi vào gió
Còn năm ngón dài miệt mài
Lùa mây trắng đêm mộng hoài
Gọi thương nhớ lên thật đầy
Đầy đôi tay đầy đôi vai
Đầy miên xanh đêm dài

Tuổi Tình Yêu

Hai nhà cùng cuối nẻo phố cũ
Ta quen biết bao giờ
Ngày vui sân nắng tối cùng ra nhìn trăng
Chưa lần nghe tiếng buồn khơi
Những chiều nhạt mây trôi